TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 538

Sau khi mặc quần áo xong, nàng uống một ngụm nước suối, rồi đi sâu

vào rừng thẳm, cũng chả biết là sẽ đi đến đâu cả.

Nàng tưởng nhớ đến các anh, đến Thượng Đế chí nhân. Chắc chắn là

người sẽ không bao giờ bỏ rơi nàng. Người sinh ra những cây táo dại dành
cho kẻ đói và nàng đã run rủi tìm được một cây trĩu quả. Nàng dừng lại ăn
táo rồi lại lên đường.

Cảnh vật im phăng phắc đến nỗi nàng nghe thấy cả bước chân nàng đi và

tiếng lá rào rạo dưới chân nàng.

Không có lấy một bóng chim. Không có lấy một tia sáng xuyên qua

những cành cây to lớn rạm rạp. Nhìn xa những cây cao mọc sít vào nhau,
như một hàng rào sắt.

Chưa bao giờ Liza thấy một cảnh tĩnh mịch như vậy.

Đêm đến, nàng càng lo ngại. Trong rêu chẳng có lấy một con đom đóm

nào.

Nàng nấp vào một nơi để ngủ. Nàng mơ thấy vòm lá rẽ ra và Thượng Đế

chí nhân đang nhìn nàng, các tiên đồng xinh xắn đáng yêu đang bay lượn
trên đầu nàng.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, nàng chẳng còn biết rằng đã nằm mơ hay đã

chứng kiến một cảnh thật.

Nàng lại lên đường.

Đi được mấy phút nàng gặp một bà lão tay mang một giỏ đầy mận. Bà

cho Liza mấy quả, nàng hỏi bà có thấy mười một hoàng tử qua cánh rừng
không?

- Không - Bà cụ trả lời - Nhưng hôm qua ta đã trông thấy mười một con

thiên nga, mỗi con đội một chiếc mũ miện bằng vàng, đỗ xuống bơi lội trên
dòng suối gần đấy.

Bà đưa Liza đến một bờ suối. Những cành cây dài rậm lá hai bên bờ suối

giao nhau thành một cái nôi trên mặt nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.