TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 82

cái gì. Chúng mở nắp sọt và cho rằng muốn đỡ buồn cần phải lôi con lợn
sữa ra để sờ mó và lật đi lật lại. Hai em vỗ về con lợn, loay hoay thế nào
làm con lợn rơi tõm xuống nước và lợn bị nước cuốn đi mất. Thật là nguy!

Trong lúc hốt hoảng Ib nhảy tót xuống xuống đất và bỏ chạy. Christina

nhảy ngay sau em và gọi Ib cho đi theo, thế là hai đứa bé hoảng sợ chạy
trốn biến vào trong rừng.

Chẳng bao lâu các em đã vào giữa bụi rậm để khỏi trông thấy con sông,

cái con sông đáng ghét đã cướp mất con lợn mà các em hy vọng sẽ được
chén một bữa ra trò. Nghĩ thế nên các em cứ đi mãi. Kìa, Christina vấp phải
một rễ cây, ngã xuống, em òa lên khóc, Ib bảo:

- Can đảm lên một tí, nhà mình ở đằng kia kìa.

Nhưng đằng ấy làm gì có nhà nào, tội nghiệp! Các em bé cứ đi mãi, chân

chúng dẫm lạo sạo lên cành cây gẫy và lá khô từ năm ngoái. Bỗng các em
nghe thấy tiếng người gọi the thé. Các em dừng lại nghe. Ngay lúc đó có
tiếng chim ưng đáng ghét rít lên làm chúng hoảng sợ. Chúng tiếp tục chạy
trốn. Nhưng chợt chúng thấy vô số quất rừng rất đẹp, nhiều không đếm xuể.
Thế là hết cả sợ. Chúng hái quất ăn, mồm và má xanh đỏ nhoe nhoét cả ra.

Tiếng người gọi lại cất lên từ xa, Christina bảo:

- Chúng mình sẽ bị phạt nên thân.

Ib bàn:

- Ta trốn về nhà bố đi, ở đâu đây trong rừng này này.

Chúng lại đi, gặp một con đường nhỏ liền men theo, con đường ấy không

dẫn đến nhà ông Jeppe Jans.

Đêm đến, trời tối mịt và các em rất sợ. Mọi nơi đều im phăng phắc. Chốc

chốc chúng chỉ nghe thấy tiếng cú và tiếng chim, chả biết chim gì. Chúng
mệt lắm rồi, tuy vậy chúng vẫn cứ đi. Cuối cùng chúng lạc vào giữa bụi
rậm, Christina khóc, cu Ib khóc nốt. Tỉ ti một lúc, chúng lăn kềnh trên lá
khô và ngủ thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.