TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 97

chứa đầy những mỹ nghệ phẩm kỳ diệu và những báu vật quý giá. Tất cả
mọi người đều muốn vào thăm nơi ấy và cho đấy là một danh dự. Một đám
đông các vị tai to mặt lớn thường đến đó chiêm ngưỡng những vật phẩm
đẹp đẽ ấy. Lâu đài này còn là chỗ ở của một trong những đứa bé mà ta vừa
mới nói đến. Đứa nào nhỉ?

Chính là đứa con trai nghèo khó năm xưa đã đứng nghe sau cánh cửa.

Đứa bé ấy trở thành một nhân vật, mặc dầu tên nó có chữ “sen”. Đó là

Thorvaldsen

[17]

, nhà điêu khắc lừng danh.

Và còn ba đứa trẻ kia, những đứa con gái mà dòng dõi gốc, tiền của,

quyền thế của bố mẹ đã cho chúng trở nên kiêu căng, hiện nay thế nào? Tôi
không biết gì thêm. Có lẽ chúng ở trong đám đông những người vô danh.
Chắc chúng chẳng đến nỗi hư hỏng vì trời đã phú cho chúng nhiều tư chất
tốt. Nhưng chúng cũng có thể thấy rõ ràng câu chuyện chúng nói tối hôm
xưa chỉ là “những chuyện con nít”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.