nhiều tác giả
Truyện Cổ Phật Giáo
ĐÂU LÀ NGUỒN HẠNH PHÚC
Thuật giả: Trí Hiền
Có thì sẽ mất
Giàu sang sẽ nghèo hèn
Tụ hội sẽ phân ly
Mạnh khỏe rồi sẽ đau chết
Ánh tà dương dịu sáng, vui tươi, lan rộng giữa khoảng trời xuân êm ả. Gió
muôn phương thổi lại, đem hương hoa về ướp thơm cảnh vật nơi vùng tịnh
xá Kỳ Hoàn. Cỏ cây lành mạc đượm vẻ thái bình, thanh tịnh trong buổi
chiều hôm. Ðó đây vài làn khói lam uốn éo vươn mình trên mấy túp lều
tranh cũ kỹ. Xa xa một đỉnh núi cao của dãy Hy Mã Lạp Sơn đội xấp xỏa
lùm cây trắng trông giống như ông lão bạc đầu.
Giữa khung cảnh thiên nhiên vừa êm đềm, vừa ẩn vẻ hùng tráng ấy, bốn
thầy Sa môn cùng ngồi đàm luận dưới gốc cây cổ thụ. Trời xuân tươi đẹp
như dục khách sanh tình, một vị bổng lên tiếng bảo: "Này các huynh đạo:
thử nghiệm xem trong đời có điều chi đáng yêu và vui thích nhất?". Nghe
lời ấy ba vị đều tỏ vẻ tán thành, nói tiếp: "Hay lắm, chúng ta mỗi người nên
suy nghĩ, rồi đưa ý kiến ra để giải đáp câu hỏi này, xem đằng nào hơn?".
Sau vài phút trầm ngâm, vị thứ nhất bảo: "Vào tiết trong xuân, cây cỏ khoe
tươi, muôn hoa cười nụ, tiếng chim líu lo trên cành bích, hương thanh
phảng phất khắp nơi, phong cảnh thật là đẹp! Trong lúc ấy ví ta được thả
thuyền nhẹ theo giòng nước hay mang theo bầu rượu đến sườn non, chắc
trong đời không chi thú bằng!".
Vị thứ hai đáp: "Cảnh gia đình sum họp vẫn là vui. Nhưng nếu thêm vào
đấy những thức ngon, rượu quí, và tiếng sinh ca khoan nhặt lẫn trong tình
thân mật, nét hân hoan thì tôi thiết tưởng hạnh phúc trên đời chỉ trong ngần
ấy!".
Vị thứ ba nói: "Tôi thấy: nếu ta được sinh trong dòng tôn quý giàu sang, ở
lầu cao nhà rộng, sẵn tiền bạc nhiều ta muốn sắm món gì cũng tùy thích.