TRUYỆN CỔ XYRI - Trang 66

lại nhớ tới Adixa, gào khóc vì đau khổ và đấm cấu mặt mình. Sau đó, thần
giở chiếc khăn ra, và nhìn thấy có một mảnh giấy rơi xuống. Mảnh giấy do
chính tay cô em họ thần viết: “Anh Adix ơi, anh có biết rằng cái chết của
em đã chia cắt đôi ta, cầu thánh Ala cứu thoát anh khỏi Đalila nhẫn tâm. Em
đội ơn thánh Ala, vì ngài đã đưa em vào thế giới vĩnh hằng sớm hơn anh.
Em gửi lời chào vĩnh biệt anh. Anh hãy gìn giữ chiếc khăn này và đừng bao
giờ từ bỏ nó, bởi vì em đã ngắm nhìn nó, khi mà anh lánh mặt em. Em còn
cầu thánh Ala để anh sớm thoát khỏi người đàn bà đã đưa cho anh chiếc
khăn này, và đừng cưới cô ta. Anh cũng nên biết rằng: người thêu chiếc
khăn này không phải là Đalila nhẫn tâm và em gái cô ta, mà là một cô gái
khác. Cứ mỗi năm nàng lại thêu một chiếc khăn như thế và phân phát đi
khắp thiên hạ, để mọi người biết được tài nghệ của nàng, một tài nghệ đã
làm choáng mắt và say đắm trái tim. Còn Đalila thì nhận vơ chiếc khăn này
và dùng nó để quyến rũ mọi người vào cái lưới giết người của mình. Khi
khẳng định rằng em gái cô ta đã thêu đẹp tuyệt vời như thế, là cô ta đã lừa
đối và độc ác. Em hiểu rằng sau khi em chết, thế giới này đối với anh chỉ là
nguyên cớ của sự buồn chán, và nỗi buồn nhớ lúc nào cũng xâm chiếm trái
tim anh. Rất có thể, để giải sầu, anh sẽ đi tới những xứ sở xa xôi. Hỡi anh
yêu quý, anh hãy nhớ rằng: cô gái thêu đôi linh dương chính là con gái vua
đảo Long Não, vị chúa tể của những người cao thượng”.
Đọc thư xong, thần ngẫm nghĩ nghĩa của những điều vừa đọc được, và gào
khóc đau khổ, còn bà mẹ, khi thấy thần đau khổ thì cũng khóc theo. Hai mẹ
con thần cứ khóc như thế tới tận đêm khuya.
Thần sống trong tâm trạng đó đúng một năm. Sang năm tiếp theo, thần thấy
có một số thương gia của thành phố - những người mà điện hạ thấy giờ đây
đi với thần chuẩn bị viễn du. Mẹ thần nghe thấy chuyện đó và đã bảo thần
chuẩn bị đi cùng họ, để khuây khỏa và giải bớt nỗi buồn của mình. “Con ơi,
con hãy đi đi, - bà mẹ nói với thần, - có thể ở những xứ sở xa lạ thì nỗi buồn
sẽ từ bỏ con. Con cứ lang bạt khắp nơi một năm, hai hoặc ba năm, chừng
nào mà thương đoàn vẫn còn đi, rồi hãy trở về nhà cùng với họ. Nếu thánh
Ala muốn, thì trái tim con sẽ bình yên lại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.