TRUYỆN HAI NGƯỜI - Trang 26

Hải yêu ông và trọng ông. Buổi chiều nào ở sở về, Hải cũng đi thong
thả nói chuyện với ông hai ba phố. Đến ngã ba, mỗi người chia mỗi ngả,
Hải ngả mũ “ Lạy cụ ạ!” Thì ông Ký của Hải mới giơ tay bắt thực mạnh
một cái rồi trèo lên xe về nhà.

Một hôm, sau khi ngần ngừ mãi, Hải đem nói tất cả những nỗi cô độc
của mình cho ông bạn già để xem ông này nghĩ ra sao.
- Bác Hải! Hôm nay là thứ bảy. Tôi cho thằng xe tôi về trước. Tôi có
cái ý kiến mời bác lên Hàng Buồm ăn phở tái với tôi.
Hải trả lời:
- Vâng, đi thì đi, cần gì!

Ở trong hiệu cao lâu, Hải và ông bạn già vừa ngắt từng lá rau thơm vừa
uống một cút rượu “con hươu”. Uống một chén, hà một hơi, để đôi đũa
ghếch lên cái đĩa đựng xì dầu bằng nhau, thực cẩn thận, rồi ông Ký cổ mới
trịnh trọng nói rằng:
- Bác Hải ạ, câu chuyện bác vừa nói với tôi lúc nãy thế mà quan hệ
lắm đấy, chúng ta phải họp ý kiến của nhau lại mà đem bàn cho kĩ.
Riêng tôi thì tôi nghĩ thế này: bác biết chứ gì? Bác với tôi, hai chúng ta
đương ngồi ở cái bàn này ăn phở. Tay chúng ta để ở trên bàn. Những người
nào có làm thì phải có ăn. Ăn xong thì nghỉ. Chúng ta đủ hết cả. Chẳng
dám giấu gì bác, tôi đi làm lấy lương chi dụng ở nhà, bà nó nhà tôi buôn
bán thêm vào một chút. Tôi không phải lo đến ngày mai. Vậy tôi khyên
bác, bác nên lấy vợ. Trước là có người phụng dưỡng mẹ già mình, đỡ đần
mình,sau là có con cái cho vui cửa vui nhà và giỗ chạp thờ cúng một khi
mình trăm tuổi.
Hải nói:
- Đã đành thế rồi. Nhưng cụ tính, tôi đi làm được độ hai mươi năm
đồng một tháng, ăn uống tằn tiện còn chẳng đủ, còn lấy tiền đâu mà lấy vợ?
Lấy vợ bây giờ xoàng cũng mất dăm bảy trăm, một nghìn.
- Thưa bác, thế thì khó đấy. Hay là ta chơi họ?
- Tôi nghèo nên chẳng có ai rủ tôi chơi cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.