TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 199

Godjavère không muốn làm cây bị thương. Nhưng làm thế nào mang cho
cha bằng chứng rằng anh đã đến một khu rừng kim cương. Anh lại cúi
xuống định ít nhất cũng nhổ một cọng cỏ lóng lánh. Nhưng cọng cỏ run lên
trong tay anh, và một giọng yếu ớt van xin:

- Xin đừng nhổ cỏ, Godjavère... Anh cứ quay về nhà, đừng nói với ai những
gì anh trông thấy ở đây. Hãy hỏi xin cha anh quần áo cũ ông đã mặc khi
chiến đấu bên cạnh người bạn. Xin cả thanh kiếm xưa ông đã dùng trong
chiến trận, cả con ngựa ông đã cưỡi khi lâm trận nữa. Khi ông đã cho anh
tất cả, hãy trở lại đây, anh sẽ giàu có và sung sướng.

Godjavère nghe lời. Anh không nhổ một ngọn cỏ, nhảy lên ngựa quay về.

Khi Arpad, con đẻ của vua, mang về cho ông quả mận bạc, vua phá lên
cười:

- Này, con ta, ngươi chẳng đi đâu xa, vườn mận bạc ở cách biên cương của
vương quốc chúng ta có vài bước! Khi ta bằng tuổi ngươi, sáng nào ta và
ông bạn ta cũng đến vườn mận bạc, trước bữa điểm tâm.

Hôm sau, Yanoche trình diện với quả táo vàng.

- Thế này mà ngươi bảo là đi khắp thế giới à! Thằng con tội nghiệp! Vườn
táo vàng ở không xa biên giới của vương quốc chúng ta. Khi ta bằng tuổi
ngươi, ông bạn và ta, hầu như chiều nào chúng ta cũng đến đó thăm quan.

Hai hoàng tử rất thất vọng về cách đón tiếp của vua cha. Họ hối tiếc vì đã
không đủ tò mò, không đi xa hơn nữa. Họ tự hỏi không biết Godjavère sẽ
mang về cái gì.

Họ vui mừng xiết bao khi ngày nọ thấy người em trở về với hai bàn tay
trắng, Godjavère nói với cha:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.