TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 251

- Tôi muốn học nghề kim hoàn.

- Tại sao lại không, người chủ nói. Nếu cậu chăm chỉ và dễ bảo, cậu sẽ học
được một nghề tốt đấy.

ông đưa Liechko vào nhà, cho ăn uống. Rồi ông dẫn anh vào một phòng
nhỏ để qua đêm. Sáng hôm sau, ông đánh thức anh dậy, đưa anh vào xưởng,
nơi có nhiều thợ học việc trẻ.

- Cậu nhìn xem, đó là những đồ trang sức bằng vàng và bạc, do các thợ học
việc của ta làm. Nếu chăm chỉ và khéo tay, trong một năm, cậu sẽ làm được
như thế.

Rồi ông cho anh vào xưởng nơi các thợ bạn đang làm việc: Nếu ở đây ba
bốn năm, cậu sẽ được làm việc như họ! Ông nói.

Cuối cùng ông đưa anh vào xưởng làm việc của ông.

- Ta làm việc ở đây, đây là món hàng đặt mới nhất của ta. Ông chỉ cho
Liechko một cái vương miện. Chính Đức vua sẽ đích thân đặt hàng ta.
Không ai trong thành phố này có khả năng làm được một việc tinh tế như
ta, không bao giờ cậu có thể làm được cái gì đẹp như thế, dù cậu có để cả
đời để luyện tập.

- Sao bác lại nói thế? Liechko cười, nói. Bác cứ giao việc này cho tôi, tôi sẽ
hoàn tất.

Người chủ nổi giận.

- Cậu là thằng bé huyênh hoang. Một chút nữa thì ta đuổi cậu đi đấy. Ta sẽ
nhốt cậu ở đây, nếu chiếc vương miện tối nay không xong, ta sẽ tống cậu ra
khỏi cửa. Ông nhốt Liechko trong xưởng rồi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.