TRUYỆN KHOA HỌC VIỄN TƯỞNG CHỌN LỌC - Trang 113

- Em phải đi đây. - Isabel nói.

- Em hãy đợi một chút nhé. - Chàng năn nỉ.

Chàng ngắm đôi mắt nàng mê đắm và không rời với vẻ bất lực và xa

vắng đến nỗi nàng không nói được lời nào đáp lại.

Những buổi tối trước thì họ chia tay nhau ở một ga đường tàu điện ngầm

chạy tới một trong những thành phố vệ tinh. ở chính ga nào thì Hulian
không biết và chàng bỗng nghĩ là cần biết điều này và hoàn toàn cần biết
nơi nàng ở để sau này tìm được nàng.

- Đi thôi em. - Chàng nói.

Và chàng đứng dậy. Chàng dắt tay nàng đi nhanh lại chỗ cổng công viên.

Đêm hầu như vẫn chưa buông.

- Hôm nay anh sẽ tiễn em về nhà.

- Không cần anh ạ, nhà em còn xa lắm.

- Ta đi nhanh lên. - Chàng ngắt lời nàng trong hơi thở mạnh, gấp gáp.

Chàng nghi ngờ rằng có thể lúc này đã muộn rồi. Lại nghe vọng tiếng vo

vo từ đằng xa, thứ ánh sáng bao quát khắp nơi sáng rõ, tất thảy những điều
đó đã làm sống lại những điều chàng đã sống qua bảy ngày, tức là bốn mươi
năm đã qua khi ngồi trong căn phòng bằng kim loại kì lạ.

Vượt qua mọi lớp mù mờ quần tụ trong đầu, chàng đã hiểu rằng giờ đây

sẽ có thể xảy ra một điều mà nàng không được nhìn thấy.

- Isabel, Isabel ơi... - Chàng thầm thì khi dừng bước.

Chàng mãnh liệt siết chặt nàng trong vòng tay của mình, sau một khoảnh

khắc chàng quyết định không rời tay để mang nàng theo mình, hoặc nếu
người ta sẽ có lấy đi tuổi trẻ của nàng thì họ cũng sẽ ở lại đây. Sau đó chàng
bỏ chạy không ngoái đầu lại để tìm khu bãi cỏ ngoại ô nơi chàng đã lọt tới
sau chuyến du hành xuyên thời gian chưa từng có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.