TRUYỆN KHOA HỌC VIỄN TƯỞNG CHỌN LỌC - Trang 15

Và đây, những con sư tử giống hệt như thật chỉ cách bạn có năm mét -

phải, chúng giống thật đến mức đáng sợ, đến mức phát điên, đến nỗi bạn
cảm thấy cái bộ lông bằng chất dẻo tổng hợp của chúng chạm vào da bạn,
còn cái mùi của bộ da bị hun nóng của chúng khiến miệng bạn có mùi vị
của một tấm vải đầy bụi, cái màu vàng của chúng phản chiếu trong mắt họ
màu vàng của tấm thảm treo tường Pháp... Màu vàng của bộ lông con sư tử
và của đám cỏ úa, tiếng thở ầm ầm của sư tử trong cái giờ buổi trưa thanh
vắng, mùi thịt tươi bốc ra từ cái miệng há hốc và ẩm ướt vì nước bọt.

Những con sử tử dừng lại, đưa cặp mắt màu xanh vàng đáng sợ nhìn

George và Lydia.

- Cẩn thận đấy! - Lydia kêu lên.

Những con sử tử chồm về phía họ. Lydia cắm đầu chạy về phía cửa.

George sợ hãi bất giác chạy theo chị. Lúc này họ đã ở ngoài hành lang, cửa
đã đóng. Anh thì cười to, còn chị thì khóc, rồi bỗng nhiên người này thấy
ngạc nhiên trước phản ứng của người kia.

- George!

- Lydia! Ôi, Lydia thân mến, Lydia đáng thương của anh!

- Suýt nữa thì chúng vồ được chúng ta!

- Chẳng qua đó là do những bức tường phát quang mà thôi, Lydia! Chả lẽ

em quên rồi sao? Tất nhiên anh thừa nhận là chúng trông rất thật - một
Châu Phi trong căn buồng! Nhưng tất cả chỉ là một cuốn phim màu nổi có
hiệu quả siêu cao và có ghi âm tâm lí, được chiếu lên một màn ảnh thủy
tinh, sau đó lại còn có những thiết bị phát mùi và âm thanh nổi nữa. Đây,
cầm lấy cái khăn tay của anh.

- Em sợ lắm. - Chị tiến lại gần anh thút thít khóc và dựa cả người vào

người anh. - Anh có nhìn thấy không? Anh có cảm thấy không? Tất cả đều
quá giống thật.

- Nghe đây, Lydia...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.