TRUYỆN KHOA HỌC VIỄN TƯỞNG CHỌN LỌC - Trang 185

yêu trộm nhớ là việc chẳng lí thú gì. Chỉ đơn thuần do anh nghĩ sẽ là khôn
ngoan, lí trí hơn nếu không chấp nhận một cách nghiêm chỉnh những tình
cảm của mình để đánh giá chúng tỉnh táo hơn. Song ngay sau đó anh hiểu
rằng chỉ cần nhìn thấy Iolande Vensene là những mối nghi hoặc nặng nề
nhất trong thâm tâm anh liền tan biến đi ngay. Anh nghĩ về cô, mơ ước về
cô, vẽ nên trong trí tưởng tượng của mình những cảnh đam mê làm anh mệt
mỏi hơn là những vuốt ve trìu mến thực sự.

Vào một buổi chiều tối chủ nhật, một vài phút trước lúc tan giờ làm việc,

anh hôn cô. Cô gái không cưỡng lại mà chỉ rên rỉ như con thú nhỏ. Trong
ánh chạng vạng anh nhận thấy vẻ thỏa mãn trên khuôn mặt cô. Anh hôn cặp
môi cô hơi hé mở và cảm thấy hương đưa thoảng nhẹ. Anh ngây ngất với
hạnh phúc.

Đến ngày hôm sau anh gặp Iolande Vensene chỉ vào lúc năm giờ chiều.

Anh bước đi vẻ dứt khoát và kiên quyết trên con đường nhỏ mà họ đã chọn
để gặp gỡ. Anh bước lại gần cô và cầm lấy tay cô. Nhưng cô đột ngột rút
tay ra và cười vang.

- Em sao thế? - Anh hỏi.

- Sao à? Chẳng có gì cả đâu.

Anh chăm chú nhìn cô. Nơi cô gái đã có điều gì đó thay đổi. Cái nhìn của

cô đầy vẻ khiêu khích. Iolande Vensene ngẩng cao đầu và cười với khóe
miệng mở to, cười một cách thành thực và thậm chí có vẻ xấc xược. Những
điều này đã khiến anh ngỡ ngàng.

- Vì sao anh đã không thấy em khi sáng?

- Em đi tiêm mà.

Nỗi kinh hoàng choán ngợp lấy mọi suy nghĩ của Albert Penchelet.

- Thế bây giờ em là ai?...

- “Một phụ nữ khôn ngoan, chín chắn, có quyền lực, tháo vát thạo việc,

thích nghệ thuật ẩm thực”. Ngài giáo sư đã hoàn toàn hài lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.