quá khứ này bằng bất kỳ cách nào. Luôn luôn đi theo Con Đường. Đừng
bước trệch ra ngoài. Tôi lặp lại. Đừng bước trệch ra ngoài. Vì bất kỳ lí do
nào! Nếu như quý ông rơi khỏi con đường này, các ông sẽ phải nộp tiền
phạt đấy. Và không được bắn bất kỳ con thú nào chúng tôi không đồng ý.
- Tại sao vậy? - Eckels hỏi.
Họ ngồi giữa miền hoang dã cổ xưa. Tiếng chim xa xa theo gió vọng về
cùng với mùi hắc ín, mùi biển mặn, hương cỏ ướt, và những bông hoa màu
huyết dụ.
- Chúng tôi không muốn thay đổi Tương Lai. Chúng tôi và các ông đâu
có thuộc về xứ sở này, về Quá Khứ này. Chính phủ cũng không thích chúng
tôi đi ngược về đây. Chúng tôi đã phải trả những món tiền kếch xù hối lộ
chính phủ để cho dịch vụ chúng tôi được quyền hoạt động. Du hành ngược
thời gian là một vấn đề hoàn toàn không đơn giản. Nếu chúng ta vô tình làm
chết một con thú quan trọng, một con chim nhỏ, một con gián, hay thậm chí
chỉ đóa hoa thôi, thì điều đó rất có thể sẽ hủy diệt cả một mối liên kết quan
trọng trong quá trình phát triển giống loài.
- Tôi chưa hiểu rõ lắm. - Eckels nói.
- Thế này nhé, giả sử ở nơi đây chúng ta ngẫu nhiên làm chết một con
chuột. Như vậy tức là toàn thể những gia đình tương lai của con chuột đó
cũng bị tiêu diệt, đúng chưa?
- Đúng.
- Và toàn thể những gia đình của những gia đình của con chuột duy nhất
đó nữa! Chỉ cần một cái giẫm chân, anh đầu tiên hủy diệt một con, rồi đến
một tá, rồi cả ngàn, cả triệu, cả tỉ con chuột sẽ không thể ra đời trong tương
lai!
- Coi như chúng chết cả, - Eckels nói. - Thế thì sao?
- Thì sao ư? - Travis đáp với vẻ khinh bỉ lạnh lùng. - Hừ, thế thì những
con cáo cần đến thịt của những con chuột đó để sống sẽ ra sao? Vì thiếu