TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 186

Chẳng bao lâu tất cả những người chăn gia súc đều biết rằng tốt nhất

là đừng có động đến con gấu sống ở thượng nguồn sông Meteetsee.

VIII

Một bữa Lông Sáng lần được xuống vùng hạ lưu con sông của mình.

Lâu lắm rồi nó không trở lại nơi đây và bây giờ vô cùng ngạc nhiên về
những cái "hang bằng gỗ" mà con người sống trong đó. Lông Sáng đi vòng
quanh ngôi nhà về phía cuối gió và lập tức ngửi thấy mùi người và súng,
cái mùi làm cho nó tức điên lên. Đúng lúc đó một tiếng "pàng" rất to vang
lên và Lông Sáng thấy đau nhói ở chính cái chân trái phía sau, nơi nó đã bị
què từ lâu. Lông Sáng quay lại và trông thấy một người đang chạy về phía
túp lều. Giá như Lông Sáng bị thương vào vai thì nó đã đuối sức rồi, nhưng
đàng này nó lại chỉ bị vào chân mà thôi.

Bàn tay lực lưỡng của Lông Sáng có thể quẳng những súc gỗ thông đi

như liệng những cái que bé xíu, một cái tát của nó cũng có thể hạ nổi một
con bò rừng cỡ bự, móng của nó thừa sức bứt từng tảng đá lớn khỏi vách
núi. Vậy thì thậm chí cái khẩu súng giết người kia có ý nghĩa gì đối với nó
cơ chứ?

Chiều tối ông bạn đồng hành với người đã bắn Lông Sáng trở về lều.

ông tìm thấy xác người bạn mình nằm trên nền lều lênh láng máu.

Theo dấu máu ở gần nhà và qua mẩu thư được viết trên rìa một tờ báo

bằng bàn tay run rẩy của bạn. Ông hiểu rõ mọi việc. Thư viết rằng:

"Lông Sáng đã xé tan xác tôi. Tôi nhìn thấy nó ở gần nguồn nước và

bắn vào nó. Tôi định chạy trốn về nhà nhưng nó đuổi kịp. Tôi đau quá!
Jack".

Đọc xong mẩu thư, Miller, bạn của Jack, thề sẽ giết chết con gấu này.

Ông lên đường theo dấu vết mà Lông Sáng để lại trong khe núi và lang
thang ở đó hết ngày này qua ngày khác. Ông vứt rải rác các miếng mồi, đặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.