TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 194

Lông Sáng hoàn toàn trông cậy vào mũi. Xảy ra trường hợp mắt và tai nó
đồng thanh nhắc bảo nó điều gì thì nó cũng chỉ tin khi mũi khẳng định:
"Đúng điều đó hoàn toàn đúng!".

Lông Sáng biết hàng trăm mùi dễ chịu khác nhau. Hàng ngàn mùi

chẳng có gì để nó phải phân biệt, nhiều mùi khác gây khó chịu, còn một số
mùi lại làm cho nó tức giận mãnh liệt.

Khi Lông Sáng dạt vào mạn trên khe núi Piney nó ngửi thấy một mùi

gì là lạ theo gió tây đưa lại. Đôi lúc Lông Sáng không mảy may để ý đến
mùi đó, và có khi mùi đó làm nó khó chịu. Nhưng Lông Sáng không bao
giờ lại gần phía có mùi đó.

Chốc chốc gió bắc đưa từ phía đường phân thủy đến mũi nó một thứ

mùi nào đó khủng khiếp chưa từng thấy, hoàn toàn không giống cái gì cả.
Đó là loại mùi chỉ muốn chạy trốn khỏi nó càng nhanh càng tốt.

Lông Sáng không còn ở lứa tuổi thanh xuân nữa, và chân sau của nó,

cái chân biết bao lần bị thương, bắt đầu đau. Khi thời tiết ẩm ướt hoặc sau
những đêm giá lạnh nó phải khó nhọc lắm mới đặt chân xuống đất được.
Một bữa khi chân nó bị đau và nó phải đi tập tễnh thì ngọn gió tây từ khe
núi lại đưa đến cái mùi kì lạ đó.

Lông Sáng không hiểu mùi này nói cho nó biết điều gì, nhưng có một

giọng nói nào đó ở bên trong dường như kêu gọi nó về phía cái mùi ấy,
giọng nói đó thì thầm vào tai nó: "Đi đi!"

Con thú no không thiết gì hương vị thức ăn, những khi thú đói thì mùi

thức ăn quyến rũ nó. Thường thường cái mùi khó hiểu do gió tây mang lại
gây cho Lông Sáng một cảm giác kinh tởm. Bây giờ mùi đó lại cuốn hút
con gấu về phía nó, và Lông Sáng khập khiễng theo đường mòn lên núi, làu
bàu giọng mũi và giận dữ gạt phăng những cành cây thỉnh thoảng đập vào
mõm nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.