TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 243

- Phải qua hàng thế kỉ sống sành sỏi mới tạo ra được cặp mắt biểu hiện

sự lờ đờ như thế đấy.

- Có được cái tạo vật tuyệt diệu này thì thú vị biết mấy?

- Đàng hoàng biết bao! Điềm tĩnh biết bao?

- Người ta nói rằng, theo bản phổ hệ được cử liệu xác nhận thì có lẽ nó

bắt nguồn từ nòi mèo thời các hoàng đế Ai Cập đấy.

Và anh chàng người Nhật bé nhỏ, bẩn thỉu, nghèo nàn lấy làm ngạc

nhiên là mình đã dám cả gan gửi con mèo hoang đến với cái xã hội thanh
nhã như thế.

- Xin lỗi, thưa quý ngài! - Viên giám đốc cuộc triển lãm lách qua đám

đông tới. - Ở đây có vị họa sĩ của tờ "Tuần báo thể thao", ông ta được đặt
vẽ một phác thảo về "viên ngọc bích" của cuộc triển lãm để công bố ngay.
Xin đề nghị quý ngài giãn ra một chú, được không ạ?... Thế thế, xin cảm
ơn.

- Ôi, ngài giám đốc, ngài có thể thuyết phục người ta bán con vật tuyệt

mĩ này chăng?

- Hừm, tôi không rõ có làm được không nữa, - viên giám đốc trả lời. -

Tôi được biết chủ nhân con mèo này là một người giàu có lớn và rất cô
độc; rất khó tiếp xúc. Nhưng dù sao, thưa ngài, tôi cũng sẽ thử thuyết phục.
Người quản gia của ông ta nói với tôi rằng khó lòng mà ông ta chịu đồng ý
nhường lại của báu của mình... Này ông bạn, ông chen đi đâu vậy? - Viên
giám đốc càu nhàu nói với một người ăn mặc tồi tàn đang có vẻ sốt ruột xô
đẩy người họa sĩ đến gần con vật quý phái.

Nhưng cái con người ăn mặc tồi tàn thì lại muốn biết bằng bất cứ giá

nào nơi trưng bày những con mèo quý giá. Anh ta liếc mắt nhìn cái lồng và
đọc tờ giấy dán ở đó tuyên cáo rằng, dải băng xanh và huy chương vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.