TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 332

phạm vi bốn mươi dặm? Thời đó chỉ có một phương tiện duy nhất là chim
bồ câu đưa tin hạng nhất.

Tiền không thành vấn đề nếu như thắng lợi vẫn thuộc về ông ta. Ông

chủ ngân hàng già yêu cầu cử đi một con bồ câu tốt nhất dù phải trả giá bao
nhiêu cũng được. Người ta chọn Arnaux làm kẻ đưa tin, con chim đã có ghi
những chiến công không phai mờ trên đôi cánh.

Một giờ đã trôi qua, lại một giờ nữa và đã bắt đầu sang giờ thứ ba thì

một vệt sao băng xanh đã sa xuống chuồng chim kèm theo tiếng vỗ cánh.
Billy đóng cửa chuồng và bắt chim. Anh ta khéo léo gỡ sợi dây và đưa bức
thư cho ông chủ ngân hàng. Ông già mặt trắng bệch như mặt người chết mở
bức thư ra một cách khó nhọc và khuôn mặt ông như người vừa sống lại.

- Cảm tạ thượng đế! - ông ta rầm rầm.

Sau đó ông chủ ngân hàng hạnh phúc vội vã đến chỗ họp của ban

giám đốc sau khi biết mình vẫn thắng. Con chim nhỏ Arnaux đã cứu ông
khỏi chết. Ông chủ ngân hàng muốn mua con bồ câu vì nghĩ rằng ông ta
chăm nom săn sóc được vị cứu tinh của mình. Nhưng Billy đã trả lời:

- Làm như thế phỏng có ích gì? Ông không mua được trái tim của con

bồ câu quy hồi đâu. Ông chỉ có thể biến nó thành kẻ bị cầm tù, thế thôi.
Nhưng không có cái gì ở trên đời này có thể khiến nó quên cái chuồng
chim, nơi nó đã ra đời.

Như thế là Arnaux vẫn ở lại căn nhà số 211 đường phố Tây 1. Nhưng

ông chủ ngân hàng không quên nó.

Trong nước chúng ta không ít kẻ đê tiện coi con bồ câu đang bay là

một thứ mồi săn hợp pháp và giết chết con chim chỉ vì khó lòng buộc tội
được chúng. Không phải chỉ có một con chim đưa thư hào hiệp đang bay
với tin tức về cái sống hay về cái chết đã bị giết vì tay kẻ ác độc và biến
thành nhân bánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.