TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 432

Buổi tối có một người lạ mặt đến lều của Lan, Jack biểu diễn những trò ngộ
nghĩnh khiến hai người phải buồn cười. Khi sắp sửa rời bước, người khách
lạ nói: "Anh Lan, tôi trả anh hai mươi lăm đô la đôi gấu ấy đấy." Lan lưỡng
lự đôi chút, rồi anh nghĩ đến thức ăn dự trữ bị phá hoại, đến khẩu súng bị
gãy và cái túi rỗng không của mình và trả lời: "Thôi, ông trả năm mươi đô
la rồi bắt lấy đôi gấu."

Mười lăm phút sau người khách lạ phóng ngựa đi, mỗi bên hông ngựa

đèo một chú gấu con. Jill yên lặng hờn giỗi còn Jack thì rên rỉ khiến cho
Lan cảm thấy não lòng. Suốt một giờ sau đó Lan rất bận rộn. Anh sắp xếp
lại căn lều của mình cho ngăn nắp và nhặt nhạnh những đồ ăn dự trữ còn
lại: "Thế mà vẫn còn khá nhiều." anh tự nói với mình. Rồi anh bước lại cái
hòm nơi trước đây Jack vẫn ngủ. Ôi, lặng lẽ làm sao! Bỗng nhiên anh nhảy
lên ngựa và sau hai giờ đã đuổi kịp người khách lạ.

"Này ông bạn, tôi đã hành động sai lầm. Tôi không muốn bán đôi gấu

ấy. Đây xin trả lại tiền ông."

"Nếu mục đích của anh như thế thì anh chỉ phí thì giờ vô ích." người

khách lạ trả lời lạnh lùng. Jack rên lên sung sướng khi nghe tiếng chủ.

"Bây giờ thế này ông bạn nhé," Lan nói "chú gấu con kia là người bạn

duy nhất của tôi, chúng tôi rất mến nhau. Chẳng biết rồi tôi sẽ nhớ chú ta
đến thế nào. Ông lấy lại năm mươi đô la, trả lại tôi chú Jack và cứ đem con
Jill đi."

"Anh đưa tôi năm trăm đồng vàng thì có thể lấy lại chú gấu ấy." người

khách lạ vừa trả lời vừa rút súng lục chĩa vào Lan, "nếu không hãy bước
ngay lại cái cây kia, không được ngoái lại bằng không tôi sẽ bắn. Đi đi!"

Lan không có súng đành phải tuân lệnh. Tiếng rên rỉ của Jack khiến

Lan đau lòng. Song anh hiểu quá rõ tính cách của những người miền núi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.