TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 448

chụp được cổ con gấu. Bọn người quát tháo, những con ngựa ở phía đầu
dây kéo mạnh. Sợi dây làm Chúa Tể ngạt thở song nó chống cả hai chân
trước đầy móng xuống đất, đôi vai đồ sộ cong gập lại, nó kéo ngược những
sợi dây, kéo theo cả những con ngựa và các kỵ sĩ về phía nó mỗi lúc một
gần. Rồi nó tấn công. Một con ngựa nữa ngã xuống. Crach! Crach! Crach! -
bọn thợ săn bắn súng lục. Song con gấu khổng lồ lao vụt và phía những quả
đồi thân thuộc. Đạn làm nó bị thương ở nhiều chỗ song nó vẫn cứ đi, vừa đi
vừa thở phì phì và kéo theo cả những sợi dây. Khi đến dãy đồi nó lặng lẽ
cắn đứt hết những sợi dây đó. Bọn người buồn bã và mệt nhọc trở về.

X

IV

"Chúng mình biết làm thế nào bây giờ?" Bonamy nói khi anh và Lan

rầu rĩ ngồi bên đống lửa đêm ấy. Kellyan yên lặng một lát rồi nói chầm
chậm: "Bonamy ạ, đó là con gấu lớn nhất xưa nay. Trước ngày hôm nay tôi
muốn tóm được nó, bây giờ tôi sẽ bắt nó dù cho có mất cả những năm
tháng còn lại của đời tôi. Tôi có thể làm điều đó một mình song tôi và anh
sẽ cùng bắt sống nó."

Họ cắm trại trên đồi, ở đỏ họ nhận được bức thư ngắn ngủi của ông

chủ báo giàu có nọ: "Tôi muốn các anh bắt được con gấu ấy đem về." ông
viết khi nghe tin về trận chiến đấu của các tay kỵ sĩ.

"Làm thế nào mà bắt được nó hả, anh Lan?"

"Bẫy thép không ăn thua, nó đập nát bẫy. Thòng lọng cũng vô ích và

nó biết hất các bẫy làm bằng gỗ cây. Song tôi đã có cách. Bây giờ chúng
mình hãy theo dõi nó. Có lẽ mất đến ba tháng."

Thế là ngày hôm sau họ lại bắt đầu lần theo dấu chân con gấu. Ba

tháng là theo Lan nói, song phải mất sáu tháng mới thực hiện dược kế
hoạch của anh. Suốt thời gian đó vị Chúa Tể không ngừng giết chóc. Trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.