TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 66

Jo phi nhanh về phía trước, nhằm hướng đàn ngựa. Gã ném cuộn dây

thừng xuống đất, kéo nó theo mình để làm cho dây thừng thẳng ra, rồi thận
trọng cuộn nó vào cánh tay trái. Lần đầu tiên trong suốt cuộc săn gã giục
ngựa lao thẳng về phía con ngựa đực hoang.

Cuộc đua ngựa điên cuồng bắt đầu. Lũ ngựa cái hết hồn chạy tán loạn

khắp bốn phía, dạt hết sang bên.

Con ngựa cái tươi khỏe phi nước đại trên thảo nguyên, còn con ngựa

đực chạy phía trước với nước kiệu lừng danh không hề rối loạn y như
trước.

Điều này thật khó mà tin được. Jo thúc con ngựa của gã bằng cả tiếng

hò hét lẫn cựa giày. Nó phi như chim bay, nhưng khoảng cách giữa nó và
con ngựa đực không rút ngắn đi nổi lấy một tấc.

Con ngựa ô chạy hết vùng đồng bằng, phóng qua một bình sơn nguyên

mọc đầy cây bụi, lao xuống vùng cát trắng đầy phản trắc và phi sang vùng
trảng cỏ nơi có bầy ngân thử đón gặp nó bằng những tràng sủa. Jo phóng
ngựa theo sau. Gã không còn tin vào mắt mình nữa. Khoảng cách giữa gã
và con ngựa đực chẳng những không giảm đi mà thậm chí còn hình như
tăng hơn lên. Jo chửi rủa, thúc đinh giày và giục giã ngựa, rồi cuối cùng đã
đưa con vật tội nghiệp tới mức bị kích thích tột độ. Mắt nó long sòng sọc,
đầu lúc lắc tứ phía, và con ngựa đã không còn nhìn xuống đất, không phân
biệt đường đi nữa. Bỗng nhiên nó thụt một chân xuống hang chồn. Con
ngựa ngã, và người kị mã cũng văng xuống đất cùng một lúc với nó. Jo bị
dập thương khá đau nhưng vẫn đứng lên được và cố nâng con vật đang chết
điếng lên. Nhưng với con ngựa mọi cái đã hết: nó bị gãy chân trước rồi.

Jo bắn một phát súng lục để kết thúc cơn đau cho con ngựa và mang

yên cương trở về lều. Còn con thiên lí mã lúc đó vẫn tiếp tục chạy cho đến
lúc không trông thấy bóng dáng đâu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.