TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 67

Dù sao cuộc săn cũng không thể coi là đã thất bại bởi vì trong tay họ

vẫn còn lũ ngựa cái. Jo và Charey dồn chúng về trả cho chủ cũ và đòi phải
thưởng hậu.

Nhưng đối với Jo như thế là quá ít. Gã mơ ước làm chủ con ngựa đực.

Giờ đây khi đã rõ tất cả những ưu điểm của nó rồi, gã liền cố gắng nghĩ
một kế hoạch hành động mới.

IV

Trong chuyến đi lần ấy đầu bếp là Bates - ngài Thomas Bates, như lão

tự xưng ở trạm bưu điện là nơi lão vẫn đến để nhận những bức thư và giấy
chuyển tiền mà chẳng có ai nghĩ tới việc gửi cho lão bao giờ cả. Nhưng
những người chăn bò thì gọi lão là "Tom - Bàn chân gà", bởi vì lão đoan
chắc rằng lão đã đăng kí chính con dấu đó tại Denver. Con dấu có hình
dáng một bàn chân gà tây. Bates cũng khẳng định rằng con dấu này đã được
đóng trên sườn những đàn bò và ngựa nhiều không đếm xuể, thả chăn tại
những đồng bằng miền bắc chưa từng ai biết đến.

Khi Bates được đề nghị tham gia vào cuộc săn đuổi này với tư cách

một người góp cổ phần, thì lão nhận xét một cách khôi hài rằng bây giờ
người ta bán có mười hai đôla một tá ngựa. Quả thực năm đó giá ngựa rất
rẻ, vì thế lão thích than phiền ngay cả về những chuyện vặt vãnh.

Nhưng không có người nào đã từng dù chỉ một lần trông thấy con

thiên lí mã mà lại có thể thờ ơ với nó được. Lão Bàn chân gà cũng vậy. Bây
giờ ngay lão cũng thèm muốn được làm chủ con ngựa hoang, nhưng còn
chưa biết phải làm thế nào để đạt được mục đích ấy. Một lần lão gặp anh
chàng Bill Smith nào đó, thường được gọi là Bill - Móng ngựa bởi vì con
dấu của y có dạng một cái móng ngựa. Vừa ngốn đầy bánh mì thịt và chiêu
bằng thứ cà phê tồi, Bill - Móng ngựa vừa nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.