TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 59

đưa cả nhà đi ăn tối, đi xem phim. Đến tuổi dậy thì, ngày thứ bảy càng
đáng yêu hơn vì đó là ngày tôi đến nơi hẹn với người yêu. Khi lập gia đình,
tôi cũng mong ngày thứ bảy để được nghỉ việc, được giặt ủi quần áo, dọn
dẹp nhà cửa... Và bây giờ tôi sợ ngày thứ bảy! Đó là ngày chồng tôi họp
bạn nhậu, con tôi hẹn với người yêu, tôi hoàn toàn cô đơn.

CẦN THIẾT

T.T
Ngày cô theo gia đình định cư ở nước ngoài, Thầy buồn nhiều vì cảm thấy
trống vắng, cô đơn. Nhiều năm trôi qua, Thầy vẫn ngày hai buổi ăn cơm
tiệm, một mình một bóng đi về. Đã bao lần cô gợi ý đón Thầy sang, nhưng
Thầy nhất quyết từ chối. Cuộc đời Thầy gắn bó với trường lớp đã bao năm,
làm sao nỡ dứt bỏ. Một lần điện thoại về thăm, cô dè dặt hỏi: Anh có cần gì
cứ nói, em sẽ gởi về liền . Cười buồn, Thầy ôn tồn đáp: Anh chỉ cần em .

TÓC MƯỢN

MINH TÂM
Thuở trước mỗi khi bới đầu bà thường dùng một lọn tóc nhỏ thêm vào búi
tóc. Bà bảo đó là tóc mượn - Tôi hỏi: - Mượn của ai ? - Bà cười.
Bà bệnh nhiều không bới tóc nữa, thỉnh thoảng bà thoa dầu dừa tay run run
chải lọn tóc mượn. Tôi hỏi:
- Bà chải tóc làm gì?
- Để dành cho mẹ con.
Bà mất, mẹ không bới đầu, lọn tóc mượn không ai nhớ tới. Một lần dọn dẹp
chợt thấy lọn tóc, mẹ dửng dưng:
Ngoại mầy thiệt...
Tôi thấy nhớ bà, thương bàn tay run run chải tóc.

ĐÒN CỦA BỐ

VŨ THỊ THANH TÂM
Nắng trưa hè rát bỏng kèm theo đợt gió nóng. Thằng con từ ngoài ngõ vào
mồ hôi nhễ nhại, áo quần lấm đầy bùn, tay giơ cao xâu cá vài con đòng
đong, cân cấn. Giận quá, phết cho thằng con mấy roi. Đêm nằm, xoa mấy
vệt lằn ở mông con, lòng xót xa, nghĩ lại ngày xưa: mẹ mất sớm, bố ở vậy
nuôi con, sau mỗi lần bị đòn vì nghịch ngợm, đều thấy bố quay đầu đi, tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.