TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 60

dụi mắt. Ước gì trở lại ngày xưa bé để được ăn đòn của bố. Bố ơi!.

MINH TÂN
Ngày còn là nhân viên bình thường, dẫu xa nhưng bố vẫn thường xuyên về
quê thăm bà. Ít nhất mỗi tháng một lần. Nay nghe bố đã được làm lãnh đạo
một công ty, bà vui lắm nhưng suốt cả năm rồi, vẫn chưa thấy bố về với bà.
Bà lại buồn, sức khỏe yếu dần đi. Một hôm, nghe có người làng bảo nhìn
thấy bố được phỏng vấn trên truyền hình. Kể từ đó, lúc nào bà cũng mở ti-
vi và thường xuyên ngồi bên để chăm chú xem. Bà mong được gặp bố.

GIÓ QUÊ NỘI

VÕ MINH TẤN
Bà nội lên thành phố thăm cháu. Tay xách nách mang những nào là cây với
trái quê nhà. Bọn trẻ ùa đến tíu tít vây quanh bà Cái gì ,đây nội? , À, cái
quạt, làm bằng mo cau đó . Mẹ phì cười “Ở đây có quạt điện, cả máy điều
hòa, mẹ mang cái đó theo làm gì cho vướng?”
Đêm hè, trời oi. Thành phố bỗng nhiên mất điện. Ba cau có còn mẹ lầm
bầm đi thấp nến. Bà khẽ gọi Các cháu lại đây với nội . Lấy chiếc quạt mo
ra, vừa quạt bà vừa nói: “Gió quê nội đó, mát không các cháu?”.

LÒNG MẸ

TRẦN THẠNH
Hết thôi nôi, mẹ tập cho con biết ăn, biết nói, biết đi.
Bố mất sớm, mẹ đành ở vậy nuôi con.
Lên ba tuổi, con lười ăn, mẹ còn lo từng bữa, dọa có ông địa to thù lù , để
ép con ăn.
Lên mười tuổi, con mải chơi bạn bè cùng lứa, mẹ lại cầm roi dọa tìm con
về ăn đúng bữa.
Mười lăm tuổi, con đi học xa, bữa cơm nào mẹ cũng dọn sẵn, chờ con.
Hai mươi mốt tuổi, con lấy vợ, ra riêng. Mẹ già sáng, trưa thui thủi một
mình, nhớ con.
Bữa cơm, không quên kèm thêm đôi đũa để cạnh mâm...

NUÔI MẸ

NGUYỄN THỊ THẢO

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.