TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 62

Làm ăn phá sản, ba tôi bỏ nhà đi, mẹ theo người khác. Cô đến đón tôi về.
Cô là em gái ba tôi. Cô nghèo, không chồng, con. Cô quý tôi như con mình.
Ban ngày tôi được đi học, đêm cô đi quét rác. Thương cô lắm, cô ơi! Đêm.
Mèo bắt chuột làm rớt vali trên tủ, đồ đạc rơi tung tóe, có những bài thơ, cả
truyện ngắn. Ngỡ của cô, tôi gởi đăng báo. Báo đăng, yêu cầu gặp tác giả.
Tôi đến nhận nhuận bút, về báo tin mừng cho cô. Cô sững sờ. Khóc, nói:
Đó là kỷ vật của người bạn thân cô, đã hy sinh.

MỢ TÔI

LÊ XÃ THIỆP
Đám hỏi xong, cậu sang Pháp du học, hẹn ngày về sẽ làm đám cưới. Nhưng
cậu không về, và lập gia đình bên đó. Được tin, Bà nói: Nó không xem con
là vợ, nhưng lúc nào mẹ cũng coi con là dâu .
Mợ giờ đã ngoài sáu mươi, ăn chay trường, đi lễ chùa, thường ghé ở nhà
tôi.
Mãi Tết rồi cậu mới về nước, đến nhà tôi chơi. Mợ vội lánh ra sau, dặn mọi
người không cho cậu biết.
Nhà trên, cậu kể chuyện bên Tây.
Nhà dưới, mợ ngồi lần tràng hạt.

NỖI ĐAU

VŨ THOẢNG
Giờ chấm bài, cả lớp im thin thít. Tôi gọi:
- Dũng! Lên đây!
- Dạ!...
Không như những em trước, Dũng chỉ nhăn mặt, mỗi khi chiếc thước kẻ tôi
quất lên mu bàn tay. Tôi càng giận, cứ thế vụt cho chừa cái tính viết ẩu. Mu
bàn tay của Dũng rớm máu...
Gần 30 năm sau, từ chiến trường, Dũng trở về thăm tôi. Em ôm chầm lấy
tôi bằng cái cánh tay còn lại:
- Thầy! Thầy!...
- Em! Dũng!...
Tôi thảng thốt như vẫn thấy cái bàn tay non nớt, rớm máu của em ấm ở sau
lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.