TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 61

Con ở Đức về, giàu có, đón mẹ ra nuôi. Con dâu hồ hởi, cơm quà cho mẹ
chu đáo. Giường mẹ màn mới, quạt riêng.
Mẹ như vàng.
Chồng biếu mẹ mọi thứ. Thương mẹ, anh hay gần, trò chuyện, lại gởi quà
về quê. Vợ nhìn xoi mói. Bữa ăn thiếu đậm đà. Tối đến màn chẳng mắc.
Lạnh nhạt...
Mẹ thành bạc.
Mẹ ốm, nằm một chỗ, khó ăn, khó ngủ, ho...
Chẳng chăm mẹ. Một mình vất vả mọi việc, vợ bực bội và lạnh lùng: Xem
thế nào, đưa mẹ về quê...
Mẹ thành rác vứt bờ tre!..

THẦY TÔI

TRẦN THU THAO
Hồi học lớp hai trường làng, tháng mưa dầm nước ngập, đi đường ướt lạnh,
khi đến lớp, thầy khoác áo cho tôi.
Lớn lên trở thành cô giáo dạy vùng nông thôn xa xôi hẻo lánh, nếm đủ ấm
lạnh tình người nhưng không hơi ấm nào bằng hơi ấm tình thầy.
Về thăm, thầy vẫn đơn độc bên mái lá nghèo đối ẩm bên mấy ông bạn già
hưu.
Mấy năm sau, vườn thầy mọc lên ngôi mộ cô quạnh lẻ loi. Tháng mưa dầm
nước ngập, đêm lạnh: ai khoác áo cho thầy?

GIA ĐÌNH

NGUYỄN TIẾN THĂNG
Mẹ dằn chồng bát. Người ăn thì có người làm thì không. Bố lặng im, dốc
từng hơi rượu, mắt vằn đỏ... Hai tháng nay bố nghỉ việc. Cơ quan giảm biên
chế. Mẹ bán hàng ăn, dạo này ế ẩm. Tôi nghỉ dạy thêm do bị cảm. Bố nhất
định không chịu ra phụ mẹ trông hàng, sợ nhếch nhác. Một mình mẹ xoay
xở, nuôi cả nhà. Mẹ hay xỉa xói, ruột để ngoài da. Hôm tôi ốm mẹ lo cuống
lên, nghỉ cả bán hàng; không cho tôi đi dạy nữa.
Bao giờ bố lại đi làm!

CÔ TÔI!

TRẦN QUÝ THIỆN

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.