TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 101

tốt đẹp để xứng đáng được... hưởng tình cảm mà cô vừa bày tỏ. Thứ hai là,
với tư cách là một người trung thực, tôi phải nói rằng... hạnh phúc được xây
dựng trên sự cân bằng, có nghĩa là khi mà cả hai bên... cùng yêu ở mức độ
như nhau...

Ngay lúc ấy Ôgơnép thấy ngượng với những lời mình vừa ấp úng nói và
anh im lặng. Anh cảm thấy bộ mặt anh bây giờ chắc ngu độn, đầy vẻ hối
lỗi, hời hợt, đang căng ra và dài thườn thượt... Chắc là Vêrơska đã có nhận
ra được sự thật trên gương mặt của anh, vì vậy cô bỗng nghiêm trang trở lại,
mặt tái nhợt đi và cúi đầu xuống.

- Cô tha lỗi cho tôi, - Ôgơnép không chịu nổi sự im lặng, lại ấp úng nói. -
tôi kính trọng cô đến mức rằng tôi cảm thấy... đau đớn!

Vêrơska vụt quay lại và rảo bước đi về phía trang trại. Ôgơnép đi theo sau
cô.

- Đừng theo, không nên thế! - Vêrơska nói, hất bàn tay ra hiệu không cần. -
Anh đừng đi nữa, tôi tự đi về được...

- Không, dù sao thì... không thể không đưa tiễn...

Bất kể là Ôgơnép nói gì, chữ nào anh cũng tự cảm thấy ghê tởm và tầm
thường. Mỗi bước đi anh lại càng thấy ân hận hơn. Anh giận dữ, nắm chặt
tay lại, thầm rủa sự lạnh lùng của mình, thầm rủa mình không biết cách đối
xử với phụ nữ. Cố thức tỉnh lòng mình, anh nhìn lên thân hình đẹp đẽ của
Vêrơska, nhìn bím tóc và dấu vết đôi chân nhỏ của cô in lại trên mặt đường
đầy bụi, anh nhớ lại những lời nói, nước mắt của cô, nhưng tất cả những cái
đó chỉ làm cho lòng anh mềm dịu lại, chứ không làm anh phấn chấn.

“Ôi, đúng là không thể cưỡng bức yêu được! - anh tự thuyết phục mình và
đồng thời nghĩ - Đến bao giờ thì tôi mới yêu một cách tự nguyện? Bây giờ
tôi đã gần ba mươi tuổi rồi! Chưa bao giờ tôi gặp được người phụ nữ tốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.