TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 99

yêu... Vêrơska không? Vấn đề là ở chỗ ấy?”

Còn Vêrơska thì, sau khi đã nói được ra cái điều chính nhất khó nói nhất, cô
cảm thấy nhịp thở của mình trở lại thanh thản, nhẹ nhàng. Cô cũng đứng lên
và, nhìn thẳng vào mặt Ôgơnép, cô nói với anh một cách sôi nổi, trơn tru,
không gì ngăn lại được.

Giống như một người bất ngờ bị hoảng hốt không thể nhớ lại sau đó trình tự
diễn biến của cái tai họa làm anh ta choáng váng, Ôgơnép cũng không nhớ
được những lời nói của Vêrơska. Anh chỉ còn nhớ được nội dung những lời
cô nói, nhớ được chính bản thân cô lúc ấy ra sao và cái cảm giác mà lời nói
của cô đã đem tới cho anh. Anh nhớ giọng nói của Vêrơska lúc ấy như
nghẹn lại, hơi khàn khàn vì xúc động, một nhạc điệu lạ lùng, sôi nổi toát ra
từ giọng nói của cô. Vừa khóc, vừa cười, những giọt lệ sáng long lanh trên
hàng mi, Vêrơska nói rằng ngay từ những ngày đầu quen nhau, anh đã làm
cô kinh ngạc vì vẻ độc đáo, sự thông minh, vì đôi mắt phúc hậu, linh lợi, vì
những nhiệm vụ và mục tiêu trong cuộc đời, rằng cô yêu anh say đắm, hết
lòng, yêu đến mất trí; rằng có lần vào dạo hè, khi đi từ ngoài vườn vào
trong nhà, nhìn thấy chiếc áo choàng rộng của anh treo nơi mắc áo nhà
ngoài hay nghe thấy giọng nói của anh thì tim cô thắt lại một niềm linh cảm
hạnh phúc; ngay cả những câu nói đùa vô thưởng vô phạt của anh cũng làm
cô cười phá lên, cô đọc thấy mỗi chữ số trong cuốn sổ cha anh là một cái gì
hợp lý phi thường, một cái gì rất to tát; đối với cô, cái gậy nhiều mấu anh
cầm còn đẹp hơn mọi thứ cây trên đời này.

Cả cánh rừng, cả những cụm sương và những dòng mương đen sẫm nằm
hai bên đường, dường như đều yên ắng lắng nghe Vêrơska nói, nhưng
Ôgơnép thì lại cảm thấy có cái gì lạ lùng chẳng tốt lành trong lòng... Lúc
bày tỏ tình yêu của mình đối với anh, Vêrơska trông thật hấp dẫn, cô nói
bằng những lời rất đẹp và say sưa, nhưng anh không cảm thấy một nỗi
mừng, một niềm khoái lạc nào như anh muốn, anh chỉ cảm thấy một niềm
thương cảm đối với Vêrơska, đau xót và ái ngại rằng vì anh mà một người
tốt như thế đã phải khổ. Có trời mà biết được, không hiểu có phải cái lý trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.