TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 97

mình, khi thì cô sửa lại cổ áo như đang cứa đau cổ cô, khi thì vắt lại chiếc
khăn màu đỏ của mình từ vai này sang vai kia...

- Hình như cô bị lạnh phải không? - Ôgơnép hỏi. - Ngồi trong sương không

tốt lắm đâu. Thôi để tôi đưa cô Nach Hause

[18]

nhé.

Vêrơska im lặng.

- Cô làm sao thế? - Ôgơnép mỉm cười hỏi. - Cô cứ làm thinh và chẳng trả
lời gì cả. Cô bị mệt hay là tức giận điều gì? Phải thế không?

Vêrơska đưa lòng bàn tay áp chặt vào má bên phía Ôgơnép và liền đó cô
giật mạnh bàn tay khỏi má.

- Thật là một tình cảnh kinh khủng... - cô thì thào nói, vẻ đau đớn hiện rõ ra
trên nét mặt. - Thật kinh khủng!

- Có gì kinh khủng làm vậy? - Ôgơnép hỏi, nhún nhún hai vai, không che
giấu sự ngạc nhiên của mình. - Có chuyện gì vậy?

Vêrơska vẫn thở nặng nhọc, đôi vai run lên, cô quay lưng lại phía anh,
ngẩng đầu lên nhìn trời một lát rồi nói:

- Tôi cần nói chuyện với anh, anh Ivan Alếchxâyêvíts ạ...

- Tôi nghe đây.

- Có thể rằng anh sẽ thấy điều đó là lạ lùng... anh sẽ ngạc nhiên, nhưng mà
đối với tôi thì thế nào cũng thế...

Ôgơnép lại một lần nữa nhún vai và chờ đợi lắng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.