TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 111

ông chỉ còn thấy thâm thù. Bà ta cũng nhìn ông và cũng nhìn với cảm giác
thâm thù, căm tức. Bà ta có riêng những giấc mơ rực rỡ sắc cầu vồng,
những dự kiến, những tính toán riêng của mình, bà hiểu rất rõ chồng bà
đang mơ tưởng những gì. Bà biết ai sẽ là kẻ đầu tiên chìa tay ra với tới món
tiền trúng số của bà.

“Mơ tưởng bằng tiền của người khác bao giờ chẳng thích! - cái nhìn của bà
lộ rõ ý ấy. - Không, không, ông đừng có hòng!”

Người chồng hiểu ra cái nhìn của vợ; nỗi căm tức dồn lên ngực ông; và để
làm cho vợ cụt hứng, ông cố tình làm trái ý bà, liếc nhanh vào trang tư tờ
báo và cao giọng đọc với vẻ đắc thắng:

- Xêri chín nghìn bốn trăm chín mươi chín, vé số bốn mươi sáu! Chứ không
phải hai mươi sáu!

Niềm hi vọng và nỗi căm ghét cùng lập tức biến mất, và ngay lúc đó, cả
Ivan Đơmitơríts lẫn vợ ông đều cảm thấy rằng những căn buồng của họ tối
tăm, chật hẹp, thấp bé, rằng bữa tối vừa ăn chẳng làm họ no mà chỉ thêm
cồn cào trong dạ dày, rằng những buổi tối này sao mà dài lê thê và buồn tẻ
đến thế...

- Có quỷ mà biết được, - Ivan Đơmitơríts phát bẳn nói, - đặt chân vào đâu
cũng thấy giấy lộn, rác rưởi đầy ra! Các phòng có dễ không bao giờ được
quét! Đến phải bỏ cái nhà này mà đi thôi, quỷ tha ma bắt tôi cho rồi! Bỏ nhà
mà đi rồi treo cổ lên cành dương nào cho xong!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.