TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 114

hai) trong phủ tổng đốc, một người rụt rè, nhút nhát, một kẻ chắc là sẽ lăn
ra mà chết vì sợ nếu dám cả gan đùa như vậy.

- Cái thằng cha Phêđiukốp bí ẩn lại ký lần nữa! -Navaghin vừa đi vào buồng
vợ vừa nói. - Mình lại chịu không biết nó là thằng nào!

M-me

[21]

Navaghina là người theo thuyết thông linh

[22]

, vì vậy tất cả

những hiện tượng dễ hiểu và khó hiểu trong thiên nhiên bà đều giải thích rất
đơn giản.

- Chẳng có gì là lạ cả, - bà nói. - Mình thì mình không tin, chứ tôi thì tôi đã
và đang nói: trong thiên nhiên có rất nhiều điều thần bí mà trí tuệ yếu ớt của
chúng ta không bao giờ hiểu được. Tôi tin chắc rằng Phêđiukốp này là một
hồn ma có cảm tình với mình... Ở vào địa vị mình, thế nào tôi cũng gọi hồn
đó về và hỏi xem nó cần gì.

- Nói nhảm, nói nhảm!

Navaghin hoàn toàn không phải là người mê tín, nhưng hiện tượng ám ảnh
ông này bí ẩn đến mức mà tự nhiên những thứ quỷ thần cũng len vào đầu
ông lúc nào không biết. Suốt buổi tối ông cứ nghĩ mãi rằng incognito
Phêđiukốp là hồn ma của một viên chức nào ngày xưa đã bị cha Navaghin
ông - sa thải, bây giờ hiện ra để trả thù con cháu; có thể đấy là người nhà
một tay thư lại nào mà chính Navaghin đã đuổi ra khỏi sở, hay là một cô gái
từng bị ông quyến rũ...

Suốt đêm Navaghin nằm mê thấy một viên chức già nua, gầy gò, mặc đồng
phục ngày thường sờn mòn cũ kỹ, bộ mặt vàng ệch, mái tóc rễ tre, đôi mắt
màu thiếc; lão viên chức nói giọng âm âm nghe như từ dưới mồ và giơ ngón
tay xương xẩu, khô đét đe dọa ông.

Thiếu chút nữa thì Navaghin đến viêm màng não. Hai tuần lễ liền ông im

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.