TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 124

ớt in trên thảm cỏ ướt đẫm trong vườn, những chú chim sẻ thích chí nhảy
nhót bên vũng nước in hình những đám mây đang bay nhanh.

Khoảng chập tối thì Kơvasin về. Trước khi rời thành phố anh ta đã ghé qua
nhà và được người quét sân cho biết là khi anh đi vắng vợ anh có lên thăm.

- Đấy, tôi đã về đây này! - anh ta vừa bước vào phòng mẹ vợ, vừa vui vẻ
nói, làm ra vẻ như không nhận thấy những khuôn mặt rầu rĩ, chưa ráo nước
mắt. - Tôi đã về đây này! Năm ngày đêm rồi không gặp nhau!

Anh ta nhanh nhảu hôn tay vợ và bà nhạc; rồi với điệu bộ của người vừa
thích thú làm xong một công việc vất vả, anh ta ngồi phịch xuống chiếc ghế
bành.

- Ồi! - anh ta thốt lên như trút ra khỏi hai lá phổi tất cả không khí. - Chà mệt
sao là mệt! Ngồi không vững nữa! Gần năm ngày đêm... lúc nào cũng sống
như lính trong lán trại! Không về nhà một lần nào cả, em có thể tưởng
tượng được không. Suốt ngày bận bịu với chuyện kiện cáo nợ nần của
Sưpunốp và Ivantsikốp, lại phải làm việc ở văn phòng của Ganđeép trong
cửa hàng... Ăn không ra ăn, uống không ra uống, ngủ qua loa trên ghế,
người lạnh cóng... Chẳng được phút nào rỗi rãi, không còn lúc nào mà về
nhà nữa. Thế đấy, em ạ, anh cũng không ở nhà mấy hôm vừa rồi...

Kơvasin hai tay tì vào hông ra vẻ như vì làm việc nhiều bị đau vùng thắt
lưng, anh ta liếc nhìn vợ và bà nhạc xem tác động của những lời dối trá vừa
rồi đến đâu - những lời nói mà chính anh ta tự gọi là phép “ngoại giao”. Bà
nhạc và người con gái ngạc nhiên, sung sướng nhìn nhau, như bất ngờ nhặt
lại được một vật quý đã bị mất... Gương mặt hai người sáng lên, đôi mắt lộ
vẻ mừng rỡ...

- Con thân yêu của mẹ, - bà nhạc vừa đứng bật dậy vừa nói, - sao mà từ nãy
đến giờ mẹ cứ ngồi yên mãi thế này nhỉ? Đem nước chè ra! Đem nước chè
ra nhanh lên! Con có muốn ăn chút gì nữa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.