TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 140

Trong khi nói chuyện với m-lle

[38]

Ankét, anh ta nhìn lên cô ta với vẻ tò

mò, rụt rè. Đó là một cô gái người Pháp chính gốc, rất kiều diễm và còn rất
trẻ. Nhìn gương mặt xanh xao, mệt mỏi, nhìn mái tóc xoăn xoăn cắt ngắn và
cái eo lưng thon nhỏ khác thường có thể cho rằng cô ta không quá mười
tám tuổi; nhưng nhìn lên đôi vai tròn lẳn, nở nang, nhìn tấm lưng rất đẹp và
đôi mắt nghiêm nghị, Vôrôtốp nghĩ rằng chắc cô ta ít ra cũng hai mươi ba
tuổi, thậm chí có dễ đến hai mươi lăm tuổi rồi; nhưng sau đấy lại cảm thấy
rằng cô ta chỉ độ mười tám tuổi thôi. Gương mặt cô ta có vẻ lạnh lùng, chỉ
biết công việc, hệt như nét mặt của một người đến nói chuyện tiền nong. Cô
ta không cười một lần nào, không chau mày, và chỉ một lần trên gương mặt
cô thoáng hiện vẻ băn khoăn khi biết rằng người ta không mời cô đến dạy
trẻ con mà là dạy một người lớn tuổi, to béo.

- Được rồi cô Alixa Ôxipốpna ạ, - Vôrôtốp nói với cô gái, - chúng ta sẽ học
hàng ngày từ bảy đến tám giờ tối. Còn về yêu cầu cô muốn nhận mỗi giờ
một rúp thì tôi không có điều gì phản đối. Được, mỗi giờ một rúp - thì sẽ
mỗi giờ một rúp...

Vôrôtốp còn hỏi cô rằng cô có muốn uống trà hay cà phê không, tiết trời
ngoài kia có tốt không, và, vừa mỉm cười phúc hậu, vừa xoa xoa tay xuống
lớp vải dạ lót trên bàn, anh ta thân mật hỏi han gia cảnh cô ta, tốt nghiệp ở
trường nào, kiếm sống bằng nghề gì.

Alixa Ôxipốpna lạnh lùng, thản nhiên trả lời anh rằng, cô tốt nghiệp một
trường tư và được quyền dạy thuê ở các nhà, rằng cha cô mới chết cách đây
không lâu vì bệnh sốt phát ban, mẹ còn sống và làm hoa, rằng cô ta, m-lle
Ankét, buổi sáng thì làm việc ở trường tư, từ sau bữa trưa cho đến tối thì đi
đến các nhà tử tế để dạy học.

Cô ta ra về, vương lại một mùi hương rất dịu nhẹ vẫn thường thấy từ xống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.