TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 141

áo người phụ nữ. Sau đấy rất lâu, Vôrôtốp không làm việc trở lại, anh ngồi
yên bên cạnh bàn, bàn tay xoa xoa lên lớp vải dạ xanh và nghĩ ngợi.

“Kể được thấy các cô gái tự mình kiếm lấy miếng ăn cũng thú vị, - anh ta
nghĩ. - Nhưng mà từ một góc độ khác thì cũng thật là chẳng thú vị gì khi
thấy sự thiếu thốn đã không thương hại cả những cô gái xinh đẹp, kiều diễm
như cô Alixa Ôxipốpna này, và cô ta cũng phải kiếm sống, giành giật lấy
miếng ăn. Thật là bất hạnh!...”

Chưa từng gặp những cô gái Pháp có phẩm hạnh, Vôrôtốp còn nghĩ thêm
rằng cái cô Alixa Ôxipốpna ăn vận sang trọng, có đôi vai đẹp nở nang và eo
lưng rất thon này, ngoài việc dạy học chắc là làm thêm nghề gì khác nữa.

Chiều tối hôm sau, khi đồng hồ chỉ bảy giờ kém năm thì Alixa Ôxipốpna

đến, mặt ửng hồng vì trời lạnh, cô ta mở cuốn Margot

[39]

mà cô mang theo

ra, rồi bắt đầu giảng luôn, không cần một lời nhập đề nào:

- Tiếng Pháp có hai mươi sáu chữ cái. Chữ đầu tiên là chữ A, thứ hai là chữ
B...

- Xin lỗi cô, - Vôrôtốp mỉm cười ngắt lời cô ta. - Tôi phải nói trước với cô
rằng, riêng đối với tôi, cô phải thay đổi phương pháp dạy một chút. Vấn đề
ở chỗ là tôi rất thông thạo tiếng Nga, tiếng La tinh và tiếng Hy Lạp... tôi đã
nghiên cứu qua môn ngôn ngữ học so sánh, và tôi có cảm tưởng rằng chúng
ta có thể bỏ qua cuốn của Margot mà bắt tay thẳng vào việc đọc một tác giả
nào đó.

Rồi Vôrôtốp giải thích cho cô gái Pháp cách học ngoại ngữ của người lớn
như thế nào.

- Một người quen của tôi, - anh nói, - muốn học thêm ngoại ngữ mới, đã đặt
trước mặt ba quyển Phúc âm bằng tiếng Pháp, tiếng Đức và tiếng La tinh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.