TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 156

và Iegoruska cứ nảy người lên bần bật chỉ chực bắn ra khỏi chiếc ghế xà
ích. Nó hiểu rằng nó mà lăn xuống đất thì chỉ trong nháy mắt sẽ bị đàn chó
xé tan ra từng mảnh, nhưng nó không thấy sợ; nó cũng nhìn một cách hả hê
đanh ác như Đenixka, và lấy làm tiếc rằng trong tay mình không có cây roi
ngựa.

Chiếc xe đã chạy đến ngang tầm một đàn cừu.

- Đứng lại! - Kudmitsốp quát. - Giữ ngựa lại!

Đenixka rướn hẳn người về phía sau để kìm đôi ngựa. Chiếc xe dừng lại.

- Lại đây! - ông Kudmitsốp gọi người chăn cừu. - Giữ mấy con chó chết tiệt
ấy lại chứ!

Người chăn cừu, một ông lão rách rưới đi chân đất, đầu đội mũ chụp lông,
trên đùi lủng lẳng một cái túi bẩn thỉu, tay cầm một cây sào dài có cái móc
ở đầu - đúng hệt một nhân vật lụ khụ - xua đàn chó đi rồi cất mũ đến cạnh
chiếc xe ngựa. Ở phía bên kia đàn cừu cũng có một bóng dáng lụ khụ y hệt
như vậy đứng im không nhúc nhích, thản nhiên nhìn mấy người ngồi trên
xe.

- Cừu của ai đây? - Kudmitsốp hỏi.

- Của Varlamốp đấy! - ông lão đáp rất to.

- Của Varlamốp đấy! - ông lão phía bên kia đàn cừu nhắc lại.

- Thế sao, hôm qua xe ông Varlamốp có đi qua đây không?

- Không... Có ông quản gia đi xe qua thì có...

- Thôi ta đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.