TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 157

Xe lại chuyển bánh lăn đi, và hai ông lão chăn cừu với đàn chó lại tụt lại
phía sau. Iegoruska miễn cưỡng nhìn về phía trước, vào khoảng không màu
tím ở phía xa, và cậu bé đã bắt đầu có cảm giác là cái chòi xay gió đang
vung mấy cánh quạt bây giờ đã dần dần nhích gần lại. Nó mỗi lúc một to ra,
lớn hẳn lên, và đã có thể nhận rõ hai cái cánh quạt của nó. Một cánh thì đã
cũ, chắp vá, còn cánh kia thì mới làm lại bằng gỗ mới, loang loáng dưới
nắng.

Xe thì đi thẳng thế mà cái chòi xay gió không hiểu sao bắt đầu chuyển sang
bên trái. Xe cứ đi, đi mãi, còn cái chòi xay gió thì cứ chuyển dần sang bên
trái và mãi không khuất mắt.

- Lão Boltva xây cho con trai cái chòi xay gió tốt thật! - Đenixka nhận xét.

- Sao không thấy cái ấp của ông ta đâu nhỉ?

- Mãi tít đằng kia, sau cái khe kia.

Một lát sau cái ấp của Boltva cũng đã hiện ra, nhưng cái chòi xay gió mãi
vẫn không lùi về phía sau, không chịu tụt lại, nó vẫn nhìn Iegoruska với cái
cánh loang loáng và vẫn vậy. Thật là một lão phù thủy.

II.

VÀO KHOẢNG GIỮA TRƯA chiếc xe rời con đường cái lớn rẽ sang bên
phải. Đenixka cho ngựa đi bước một quãng rồi dừng xe lại. Iegoruska nghe
thấy tiếng róc rách khe khẽ, rất êm dịu, và cảm thấy một làn không khí gì
khác hẳn chạm vào mặt nó như một làn nhung mát rượi. Từ một quả đồi do
thiên nhiên lấy những tảng đá to tướng và gồ ghề xấu xí dán lại mà thành,
qua một cái ống làm bằng gỗ độc sâm do một người hảo tâm vô danh nào
đấy đặt, nước chảy thành một tia mảnh. Dòng nước rớt xuống đất, trong
trẻo, vui tươi, long lanh dưới nắng, khe khẽ tuôn róc rách. Như thể muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.