TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 167

Đenixka đưa mấy ngón tay vuốt lên cái lưng rộng màu xanh và khẽ vuốt hai
cái râu của nó. Sau đó Đenixka lại bắt một con ruồi béo căng, đã hút máu
no nê, đưa ra mời con châu chấu ăn. Con này, vẻ thản nhiên như thể đã quen
biết Đenixka, cứ thế xoạc cái hàm to tướng giống như đôi càng bóng lộn
rung lên loang loáng xuống cỏ và lập tức cất tiếng nó ra. Nó liền xòe đôi
cánh ngoài để lộ lớp cánh màu hồng bóng lộn rung lên loang loáng xuống
cỏ và lập tức cất tiếng gáy. Con ruồi cũng được thả nốt; nó vuốt lại đôi cánh
cho trơn rồi chẳng cần nghĩ đến cái bụng đã mất, nó cứ thế bay về phía mấy
con ngựa.

Từ phía dưới chiếc xe nghe có tiếng thở ra rõ dài. Đó là ông Kudmitsốp đã
tỉnh dậy. Ông vụt ngẩng đầu lên, lo lắng nhìn ra xa, và chỉ riêng cái nhìn ấy
thôi, bỏ quá Iegoruska và Đenixka một cách hoàn toàn dửng dưng, cũng đủ
cho thấy là ông mới ngủ dậy đã nghĩ đến lông cừu và Varlamốp rồi.

- Cha Khrixtophor, dậy đi, muộn rồi! - ông nói giọng hớt hải. - Ngủ thế là
đủ rồi, ngủ thế này công việc cũng đã nhỡ hết rồi còn gì. Đenixka, thắng
ngựa vào!

Cha Khrixtophor thức dậy cũng với cái nụ cười như khi cha bắt đầu thiếp
đi. Ngủ dậy, mặt cha nhàu đi, nhăn nheo và có vẻ như đã teo tóp lại chỉ còn
một nửa. Rửa ráy và mặc quần áo ngoài xong, cha thong thả rút trong túi ra
một cuốn thánh thi cáu bẩn, đứng quay mặt về phía đông và bắt đầu vừa
lâm râm cầu nguyện vừa làm dấu thánh.

- Cha Khrixtophor! - Kudmitsôp nói, giọng trách móc. - Lên xe thôi, ngựa
đã thắng xong mà ông còn...

- Xong ngay, xong ngay đây... - cha Khrixtophor lúng búng. - Phải đọc bài
thánh thi tí đã... Hôm nay chưa đọc.

- Đọc bài thì để sau hẵng đọc cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.