TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 175

căng thẳng lên vì buồn cười. Nhìn vẻ mặt hắn, Kudmitsôp cười ngạo nghễ
và hỏi:

- Xolomon, tại sao mùa hè năm nay anh không đến chợ phiên Do Thái ở N.
để biểu diễn cho chúng tôi xem?

Iegoruska cũng còn nhớ rõ là hai năm trước đây, ở chợ phiên N., Xolomon
có lên một sân khấu ngoài trời kể lại những chuyện lấy trong sinh hoạt của
người Do Thái và rất được hoan nghênh. Câu hỏi thăm nhắc nhở đến việc
này không gây được ở Xolomon một ấn tượng nào hết. Hắn lặng thinh
không đáp, bỏ ra ngoài và một lát sau bưng ấm lò vào.

Đặt ấm lò bên bàn, hắn đứng ra một bên, khoanh tay trước ngực, đứng chân
trước chân sau và giương đôi mắt ngạo nghễ nhìn chăm chăm vào cha
Khrixtophor. Trong tư thế của hắn có một cái gì thách thức, trịch thượng và
khinh mạn, nhưng đồng thời lại có một cái gì hết sức tội nghiệp và khôi hài,
vì kiểu đứng của hắn càng oai vệ bao nhiêu thì càng nổi bật lên tiền cảnh
cái quần ngắn cũn cỡn, cái áo chật ních, cái mũi đầy phong vị biếm họa và
cả cái dáng dấp giống như con chim bị vặt lông của hắn.

Moixây Moixêíts lấy một chiếc ghế đẩu ở phòng bên sang và ngồi xuống
cách cái bàn một quãng.

- Chúc ăn ngon miệng! Mời các vị xơi nước chè đường! - ông ta bắt đầu
tiếp chuyện khách. - Mời các vị xơi cho ấm bụng. Thật quý hóa quá, cha
Khrixtophor thì đã năm năm nay con không được gặp. À, mà không có vị
nào vui lòng nói cho tôi biết cậu xinh đẹp này là con ai à? - ông ta vừa hỏi
vừa âu yếm nhìn Iegoruska.

- Con trai bà chị tôi, bà Onga Ivanốpna đấy, - ông Kudmitsốp đáp.

- Thế cậu ấy đi đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.