TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 176

- Đi học. Chúng tôi đưa cháu vào trường đây.

Moixây Moixêíts vì lịch sự, làm ra một vẻ mặt kinh ngạc và nghiêng
nghiêng cái đầu ra vẻ quan trọng.

- Ồ, tốt lắm, tốt lắm! - ông ta vừa nói vừa giơ ngón tay ra dọa cái ấm lò. -
Tốt lắm! Học ở trường ra là thành một ông lớn oai đến nỗi tất cả chúng tôi
đều phải ngả mũ chào. Cậu sẽ thành một người thông minh, giàu có, tự
trọng, mẹ cậu sẽ tha hồ vui mừng. Chà quý hóa thật!

Ông ta im lặng một lát, vuốt vuốt lên hai đầu gối rồi nói tiếp, giọng đùa cợt
một cách cung kính:

- Xin cha bỏ quá cho con, cha Khrixtophor ạ, chứ con đang định viết giấy
cho đức giám mục để thưa là cha đang cắt mất miếng ăn của bọn lái buôn
chúng con. Con sẽ lấy giấy tín chỉ viết rằng như thế là cha Khrixtophor có
bấy nhiêu tiền vẫn chưa thấy đủ, thành thử cha bèn làm thương mại và bắt
đầu mang lông cừu đi bán.

- Phải, già rồi cha mới nghĩ ra cái sự này... cha Khrixtophor nói đoạn cười
ha hả. - Cha bỏ nghề linh mục tín chỉ sang làm lái buôn đấy anh bạn ạ. Giờ
này đáng lẽ được ngồi nhà mà cầu nguyện thì cha lại rong ruổi như ông

Pharaôn

[51]

trên xa giá đấy... Thật là vất vả!

- Nhưng cha lại được nhiều tiền!

- Lấy đâu ra tiền! Chỉ ăn cái bánh vẽ chứ làm gì có tiền. Hàng có phải của
cha đâu, của thằng Mikhailo con rể cha đấy!

- Sao anh ta lại không tự đi bán lấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.