TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 189

phụ kiều diễm mặc áo đen vừa hôn nó. Bà ấy đang đứng ở giữa phòng nhìn
theo nó, mỉm cười và thân ái gật đầu chào nó. Ra gần đến cửa, nó trông thấy
một người đàn ông tóc đen vạm vỡ đẹp trai, đội mũ nồi, chân đi ủng. Chắc
đó là người tùy tòng của bà mệnh phụ.

- Prrr!... - trong sân có ai giục ngựa.

Bên thềm Iegoruska trông thấy một chiếc xe song mã sang trọng màu đen
mới tinh, và một cặp ngựa ô. Ngồi trên ghế xà ích là một người hành bộc
mặc áo dấu, tay cầm một cây roi ngựa dài. Ra tiễn mấy người lên đường chỉ
có một mình Xolomon. Mặt hắn căng thẳng vì buồn cười; hắn trông như thể
rất nóng lòng chờ cho khách đi khỏi để cười họ cho thật thỏa thuê.

- Bá tước phu nhân Đranítxkaia đấy, - cha Khrixtophor vừa thì thầm vừa leo
lên xe.

- Vâng, bá tước phu nhân Đranítxkaia đấy, - ông Kudmitsốp cũng thì thầm
nhắc lại.

Sự xuất hiện của bá tước phu nhân chắc phải gây nên một ấn tượng rất
mạnh, vì ngay đến Đenixka cũng nói thì thầm và chỉ dám bắt đầu quất roi
và quất ngựa khi chiếc xe đã đi được một phần tư vécxta, và xa xa, ở chỗ
cái quán trọ, chỉ còn trông thấy một đốm lửa lờ mờ.

IV.

THẾ THÌ RỐT CỤC cái ông Varlamốp ấy là ai mà bí ẩn, khó gặp thế? Là ai
mà người ta nhắc nhở nhiều thế, là ai mà Xolomon khinh bỉ, nhưng ngay
đến bà bá tước xinh đẹp kia cũng cần đến? Ngồi bên cạnh Đenixka trên
chiếc ghế xà ích, Iegoruska trong khi chập chờn nửa mê nửa tỉnh chỉ nghĩ
đến con người ấy. Nó chưa bao giờ trông thấy ông ta, nhưng rất hay nghe
người ta nói đến và đã nhiều lần tưởng tượng hình dáng ông ta trong trí óc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.