TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 202

- Hắn là người ngu, hắn ngứa tay thì hắn giết, - ông già nói. - Còn như giết
mòng thì không được... Đúng thế... Đưmốp thì ai cũng biết là thằng hay
nghịch xằng, cái gì vào tay hắn cũng giết, còn thằng Kiriukha thì không can
hắn. Lẽ ra phải can chứ, đằng này nó chỉ hố hố hố mấy lại há há há... Nhưng
anh cũng đừng giận, anh Vaxia ạ... Giận làm gì? Nó giết thì thôi, kệ nó...
Thằng Đưmốp thì nghịch, thằng Kiriukha thì ngu... Chẳng sao, chúng nó
ngu, chúng nó không hiểu gì thì mặc thây chúng nó. Như Emelian kia thì
không bao giờ động đến cái gì không nên động đến. Không bao giờ, đúng
thế... Vì anh ta là người có học, còn bọn kia thì ngu dốt... Emelian ấy mà...
Anh ấy thì không bao giờ.

Người áp tải mặc chiếc áo khoác hung có cái mụn cóc đang chỉ huy đội hợp
xướng vô hình, nghe nhắc đến tên mình liền dừng lại và đợi cho lão
Pantelây và Vaxia lên đến nơi rồi cùng đi bên cạnh họ.

- Đang nói chuyện gì thế? - hắn hỏi, giọng phều phào như nghẹt thở.

- Ấy Vaxia đang giận đấy, - lão Pantelây nói. - Lão đang khuyên nhủ này nọ
cho anh ta bớt giận đấy mà... Chao đôi chân đau quá, tệ quá! Chao ôi! Ngày
chủ nhật, ngày lễ Chúa nên nó buốt điên lên!

- Vì đi bộ đấy! - Vaxia nhận xét.

- Không, anh bạn ạ, không phải tại đi bộ đâu. Khi tôi đi thì nghe như dễ
chịu hơn, chứ khi nằm ấm thì tưởng đến chết mất. Đi thì thấy thoải mái hơn.

Emelian mặc áo khoác hung đứng giữa lão Pantelây và Vaxia huơ huơ đôi
tay như thể hai người kia sắp sửa hát. Huơ được một lát, hắn buông tay
xuống và rên lên một tràng tuyệt vọng.

- Không hát được! - hắn nói. - Hỏng thật. Suốt đêm hôm qua và sáng hôm
nay tôi cứ mường tượng nghe bài “Lạy Chúa tha tội” ba giọng mà hồi lễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.