TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 219

- Thằng vô đạo kia, bỏ mũ ra! - hắn gắt. - Sao lại có thể để mũ trên đầu mà
ăn hả? Thế mà là con nhà tử tế đấy.

Iegoruska bỏ mũ ra, không nói một lời, nhưng nó không còn thấy cháo có
mùi vị gì nữa và không nghe thấy tiếng lão Pantelây và Vaxia bênh nó. Nó
nghẹn ngào vì căm giận tên Đưmốp quái ác kia, và quyết định sẽ tìm cách
gì làm hại hắn cho thật bõ.

Sau bữa ăn mọi người tản ra xe và lăn vào chỗ rợp.

- Ông ơi, đã sắp đi chưa? - Iegoruska hỏi lão Pantelây.

- Khi nào trời cho thì ta đi... Bây giờ chưa đi được, nóng lắm... Ôi, xin vâng
ý Chúa... Nằm ngủ đi một chút, cậu bé ạ!

Chẳng bao lâu từ dưới mấy cái xe đã có tiếng ngáy vang lên. Iegoruska toan
quay vào làng, nhưng nghĩ sao lại thôi, nó ngáp dài rồi nằm xuống cạnh ông
lão.

VI.

ĐOÀN XE đỗ suốt ngày hôm ấy bên bờ sông, mãi đến khi mặt trời lặn mới
lại lên đường.

Iegoruska lại lăn trên kiện lông cừu, chiếc xe khẽ kêu cót két và lắc lư, lão
Pantelây đi ở phía dưới, chốc chốc lại giẫm mạnh chân, vỗ vào đùi và nói
lẩm bẩm; điệu nhạc của thảo nguyên lại rả rích như hôm qua.

Iegoruska nằm ngửa lưng trên xe, gối đầu lên hai bàn tay nhìn lên trời. Nó
trông thấy ráng chiều cháy bùng lên, rồi lụi dần; các thiên thần hộ mệnh
dang rộng đôi cánh vàng che khuất cả chân trời và thu xếp chỗ nghỉ đêm;
một ngày đã trôi êm thấm; một đêm yên tĩnh, vô ưu đã đến và các thiên thần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.