TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 233

- Anh ở nhà bố hay có nhà riêng?

- Không, bây giờ tôi ở riêng rồi. Vừa rồi, sau ngày lễ 29 tháng Sáu theo lịch
cũ tôi đã cưới vợ. Bây giờ tôi là người có gia thất rồi!... Cưới đến hôm nay
đã được mười tám ngày rồi.

- Khá đấy - lão Pantelây nói. - Lấy vợ là tốt... Phước lành Chúa ban đấy...

- Vợ trẻ ngủ ở nhà, thế mà anh ta thì đi lang thang trên thảo nguyên, -
Kiriukha cười. - Gàn thật!

Như thể vừa bị véo vào chỗ đau nhất, Konxtantin cuống quít lên, cười theo,
mặt đỏ bừng...

- Nhưng cô ta có ở nhà đâu! - hắn rút nhanh cái thìa ra khói mồm nói, đôi
mắt vui mừng và ngạc nhiên nhìn khắp cả bọn. - Không có! Cô ta về nhà
mẹ hai hôm! Thật đấy mà, cô ta về nhà mẹ, thế là tôi đâm ra như người
chưa vợ...

Konxtantin khoát tay và lắc đầu; hắn muốn suy nghĩ tiếp, nhưng niềm vui
sướng đang làm cho gương mặt hắn rạng rỡ lên không để cho hắn nghĩ.
Như thể chưa tìm được thế ngồi cho thoải mái, hắn trở mình đổi tư thế, cười
phá lên rồi lại khoát tay. Hắn ngượng, không dám bày tỏ ra cho người khác
biết những ý nghĩ thú vị của mình, nhưng đồng thời lại nóng lòng muốn
chia sẻ niềm vui của mình với mọi người.

- Cô ấy về Đêmiđôvô với mẹ! - hắn vừa nói vừa để cái súng sang chỗ khác,
mặt đỏ bừng. - Mai cô ta sẽ về với tôi... Cô ta có nói là sẽ về ăn bữa trưa.

- Thế anh có buồn không? - Đưmốp hỏi.

- Trời ơi, sao lại không? Mới cưới được mấy hôm đã đi mất... Hả? Cô ta rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.