TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 269

- Trời ơi! - bà già ngạc nhiên vỗ tay đánh đét một cái. - Bà ấy ở nhà thuê đã
lâu rồi! Đã tám năm nay bà ấy nhường nhà cho con rể ở mà. Ông này lạ
thật!

Hẳn bà ta chắc mẩm là Ivan Ivanứts cũng sẽ ngạc nhiên thốt lên: “Ồ chẳng
lẽ lại thế!”, nhưng ông ta chỉ hỏi một cách hết sức điềm nhiên:

- Thế nhà bà ấy thuê ở chỗ nào?

Bà bán hàng xắn tay áo lên, vừa giơ cánh tay để trần ra chỉ trỏ vừa nói the
thé:

- Cứ đi thẳng, thẳng mãi, thẳng mãi... Đi qua một ngôi nhà nhỏ màu đo đỏ,
nhìn sang tay trái sẽ thấy một cái ngõ. Ông cứ đi vào cái ngõ ấy, đếm đến
cổng thứ ba ở bên phải...

Ivan Ivanứts và Iegoruska đi qua ngôi nhà đo đỏ, rẽ sang tay trái và đến cái
cổng thứ ba ở bên phải. Hai bên cái cổng xam xám rất cũ kỹ này chạy dài
một dãy rào màu xám có những kẽ hở rất rộng; phần bên phải của dãy rào
nghiêng hẳn ra phía ngoài, chỉ chực đổ xuống, phần bên trái thì ngả vào
trong sân, riêng cái cổng vẫn đứng thẳng, trông như thể đang phân vân tự
hỏi không biết nên đổ về phía nào: chúi sấp ra ngoài ngõ hay ngã ngửa vào
trong sân. Ivan Ivanứts đẩy cánh cổng và cùng Iegoruska trông thấy một
khoảng sân lớn mọc đầy cỏ dại và cạnh cổng chừng một trăm bước có một
ngôi nhà nhỏ, mái đỏ, cánh bịt cửa sổ xanh lá cây. Một người đàn bà béo tốt
hai tay áo xắn cao, cái tạp dề vén lên, đang đứng giữa sân vừa rắc rắc cái gì
xuống đất vừa cất cái giọng the thé giống như giọng bà bán hàng ban nãy,
gọi liến thoắng:

- Bập bập!

Sau lưng bà ta có một con chó màu vàng, hai tai nhọn hoắt, đang ngồi xổm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.