TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 271

yêu quý của tôi! Ôi, cha mẹ ơi, sao tôi lại đứng đực ra như con dở hơi thế
này? Ôi, chú bé xinh đẹp của tôi...

Bà ta ôm lấy Iegoruska, nước mắt chảy ướt đầm cả mặt nó. Bà ta khóc thực
sự.

- Trời ơi! - bà vừa nói vừa vặn hai tay vào nhau, - con trai của Onga
Ivanốpna đây này! Mừng sao mừng quá thế này này! Y hệt như mẹ! Không
sai một chút! Ồ, sao lại đứng ngoài sân thế này? Mời vào nhà, mời vào nhà
đi!

Vừa đi, bà vừa khóc vừa thở hổn hển, vội vã dẫn hai ông cháu đi theo bà.

- Nhà chưa dọn dẹp gì cả! - bà nói trong khi đưa hai người vào một gian
phòng khách nhỏ ngột ngạt, đầy những tượng thánh và chậu hoa. - Ôi, lạy
đức mẹ Chúa trời! Vaxilixa, đi mở cánh bịt cửa sổ ra cái nào! Chú thiên
thần nhỏ của tôi! Giai nhân tuyệt thế của tôi! Ngờ đâu Onga lại có chú con
trai thế này!

Khi bà ta đã bình tĩnh lại và đã quen khách, Ivan Ivanứts ngỏ ý muốn nói
chuyện riêng với bà. Iegoruska được đưa sang phòng bên: ở đây có đặt
chiếc máy khâu, trên cửa sổ treo một cái lồng bên trong có con sáo đá, và
xung quanh cũng nhiều tượng thánh và nhiều chậu hoa như ở phòng khách.
Bên chiếc máy khâu có đứa con gái đứng im lìm như con búp bê, nước da
rám nắng, má phinh phính giống như má thằng Tít, mình mặc chiếc áo vải
hoa sạch bong. Nó nhìn Iegoruska không chớp mắt và hình như ngượng
nghịu lúng túng lắm. Iegoruska nhìn nó, im lặng một lúc rồi hỏi:

- Mày tên là gì?

Đứa con gái mấp máy đôi môi, làm ra một vẻ mặt như sắp khóc và đáp:

- Atka...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.