TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 336

người đỡ đầu danh dự. Trời, thật khó mà tưởng tượng được cái ngôi nhà từ
thiện ấy khủng khiếp như thế nào. Người ta đã dựng nên một ngôi nhà có
sàn lát ván, trên mái cắm mũi tên nhỏ quay chỉ chiều gió, tập hợp trong mấy
làng được chừng mười bà già rồi bắt họ ngủ, đắp chăn cào bông lót vải lanh
Hà Lan và ăn kẹo đường phèn.

Người thầy thuốc cười sằng sặc lấy mũ che miệng, ông nói tiếp, giọng vẫn
vội vàng, khó nhọc:

- Quả là một trò chơi. Những kẻ bần tiện mà bà đã sai phục dịch các bà lão
đó đã đem giấu chăn chiếu vào một buồng rồi khóa lại, để các bà già khỏi
làm bẩn chúng - mặc kệ mấy mụ già cho họ nằm xuống sàn nhà mà ngủ.
Các bà lão không ai dám ngồi lên giường, dám mặc áo bà phát cho, dám đi
lại trên nền nhà bóng nhẵn. Tất cả mọi thứ đều được duy trì chỉ để trưng
bày, phô trương và giấu không cho các bà lão thấy như giấu những tên ăn
trộm; các bà lão đã âm thầm cam chịu sống qua như vậy; ngày đêm cầu
nguyện Chúa mau mau giải thoát họ ra khỏi cảnh cầm tù này, giải thoát họ
khỏi sự dạy dỗ của những kẻ bần tiện no nê mà bà đã cắt đặt đến trông nom
họ. Thế còn những kẻ khác trong tay bà cai quản thì làm gì? Ô, điều đó thì
thật là kỳ lạ! Cứ hàng tuần, hai lần vào buổi tối, bà sai ba mươi lăm nghìn
người tùy phái để báo khắp nơi là ngày mai nữ hầu tước, tức là bà, sẽ đến
thăm nhà làm phúc. Điều đó có nghĩa là ngày mai tôi cần phải bỏ những
người bệnh lại, đóng bộ chỉnh tề và đi dự lễ rước đón bà. Thôi được rồi, tôi
đến nơi đó. Các bà lão đều mặc sống áo mới tinh tươm, sạch sẽ và đứng
thành hàng chờ đợi. Lão quản gia vốn là một tên lính què giải ngũ đi đi lại
lại bên cạnh họ, miệng mỉm cười đầy vẻ nịnh bợ, hèn hạ. Các bà lão ngán
ngẩm ngáp dài, liếc nhìn nhau, nhưng không một ai dám kêu ca. Tất cả mọi
người chờ. Mới đầu một viên tiểu quản gia cưỡi ngựa đến. Chừng nửa giờ
sau viên chánh quản gia đến, tiếp đấy là viên tổng quản gia thực phẩm, rồi
những ông gỉ ông gì nữa đến... đông vô kể. Vẻ mặt ai ai cũng bí ẩn, nghiêm
trang. Mọi người cứ thế đứng chờ, đứng chờ, luôn luôn đổi chân cho đỡ
mỏi, chốc chốc lại liếc nhìn đồng hồ - tất cả những điều ấy diễn ra im phăng
phắc như trong nhà mồ, vì tất cả mọi người chúng tôi đều ghét nhau và coi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.