TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 356

- Này cô em ạ, lý ra thì cô đừng chuốc vào mình tai vạ như thế, - Xôphia
nói. - Cô có nghe đoạn Masenka bị giẫm lên và bị quất dây cương không?
Cô coi chừng đấy, không lại cũng bị như thế đấy.

- Thì đã sao.

Varvara lấy khăn che miệng cười rộ lên rồi thì thầm nói:

- Em vừa đi chơi với tay linh mục đấy.

- Nói láo.

- Thật đấy mà.

- Trời bắt tội đấy! - Xôphia thì thào.

- Thây kệ... Có gì mà tiếc? Bắt tội, ừ thì bắt tội, thà cứ để cho sấm sét nó
đánh chết đi còn hơn là sống mãi thế này. Em thì còn trẻ, khỏe, mà chồng
em thì gù lưng, tởm lợm, cay nghiệt, còn tồi hơn cả lão Điuđia đáng nguyền
rủa kia nữa. Hồi còn con gái em ăn không đủ no, chân không giày không
tất, thoát khỏi những ngày khổ cực đó, ham cái giàu sang của Aliôska, em
lại rơi vào cái cảnh trói buộc này, như cá mắc vào nơm, em thấy nằm với
một con rắn độc còn dễ chịu hơn là nằm với gã Aliôska ghẻ lở. Còn đời chị
thì sao? Cũng chẳng hơn gì. Anh Phêđor của chị đã đuổi chị từ xưởng máy
về nhà với bồ, còn mình thì kiếm một cô nhân tình; con của chị thì anh ta
tước mất, rồi gán đi ở đợ cho nhà một ông chủ. Chị thì làm quần quật như
trâu như ngựa, mà vẫn cứ bị chửi mắng. Thà cứ ở vậy suốt đời còn hơn, thà
cứ lấy dăm hào chỉ của bọn linh mục, chìa tay đi ăn xin, lao đầu xuống
giếng còn hơn...

- Phải tội đấy! - Xôphia lại thì thào nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.