TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 366

ba năm sau đó, vào một đêm trước ngày lễ Mộng triệu Thăng thiên có
người gọi bên kia sông. Lão đưa phà sang sông thì thấy cô ta đang đứng
trên bờ, mình mặc áo dầy ấm, cùng với một anh viên chức trẻ. Một cỗ xe ba
ngựa nữa... Lão chở cả sang sông, hai anh chị ngồi lên - rồi quất ngựa đi.
Gần sáng thì Vaxili Xerghêíts đi cỗ xe song mã đến. - “Này, Xêmiôn, ông
có thấy vợ tôi đi qua đây cùng với một chàng đeo kính không?” Lão nói:
“Có thấy, đi theo mà bắt gió trong đồng”. Ông ta đuổi theo tìm năm ngày
đêm liền. Lần tôi chở ông ta về, ông ta nằm vật xuống sàn phà, đập đầu liên
hồi xuống sàn, rên rỉ. Lão nói với ông ta: “Đấy, bây giờ ông thấy chưa”.
Lão cười và nhắc lại câu của ông ta: “Thế ra ở cái xứ Xibiri này, người ta
vẫn sống đường hoàng đấy chứ!” Ông ta thì chỉ càng đập đầu xuống sàn
nhiều hơn... Sau đó ông ta chỉ mong sao thoát cảnh tù đày. Vợ trở về Nga,
có nghĩa là ông ta cũng muốn trở về đấy để mà gặp vợ và lấy lại khỏi tay kẻ
tình nhân. Thế đấy anh bạn trẻ ạ, cứ hầu như là ngày nào ông ta cũng cưỡi
ngựa đi ra trạm bưu chính hay là vào thành phố gặp cấp trên. Ông ta gửi
đơn từ xin ân xá đi khắp nơi mong được trở về nơi quê quán, ông ta nói
rằng chỉ riêng tiền đánh điện không thôi ông ta đã tiêu mất hai trăm rúp.
Ruộng vườn phải bán đi, nhà cửa phải cầm cố cho bọn Do Thái. Bản thân
ông ta thì tóc bắt đầu bạc, lưng còng xuống, vẻ mặt vàng ệch trông như
người bị bệnh lao. Nói chuyện với lão thì miệng cứ cười: khề-khề-khề... mà
nước mắt thì cứ ứa ra. Mất công xin ân xá như thế ròng rã tám năm trời, bây
giờ thì như người sống lại, trông vui vẻ lắm. Ông ta tìm được nguồn an ủi
mới. Con gái ông ta lớn lên rồi mà. Con bé ngắm mãi cũng không chán.
Quả thật là nó trông cũng kháu: vẻ mặt xinh xẻo, lông mày đen, tính nết
khôn ngoan, nhanh nhẹn lắm. Chủ nhật nào ông ta cũng đưa con bé đi lễ
nhà thờ ở Gưrinô. Hai cha con đứng cạnh nhau trên phà, cô bé cười, còn
ông ta thì không rời mắt ngắm con. Ông ta nói: “Đây, Xêmiôn, anh thấy
chưa, ở cái xứ Xibiri này người ta vẫn sống đường hoàng đấy chứ! Ở xứ
Xibiri này cũng có thể có hạnh phúc. Anh thử nhìn xem, con gái tôi trông
có tuyệt không. Anh cứ đi nghìn cây số cũng không kiếm được con bé nào
xinh thế”. Lão nói: “Đúng rồi, con gái ông xinh thật...” Nhưng trong bụng
thì lão nghĩ thầm: “Cứ chờ xem... Con bé lớn lên trẻ trung, bầu máu nóng
nó bốc, nó muốn sống cho ra hồn, nhưng mà ở đây thì sống cái gì?” Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.