TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 367

bạn ta ạ, thế rồi con bé nó sinh sầu não thật đấy... Nó gầy mòn, đau ốm
luôn, rồi cuối cùng bị liệt cả hai chân. Lại bị lao nữa. Đấy, cậu xem, hạnh
phúc Xibiri là như thế, đem mà quẳng mẹ nó đi, “ở cái xứ Xibiri này người
ta vẫn sống đường hoàng” là như thế... Ông ta lại bắt đầu đi tìm đến các bác
sĩ, đón họ về nhà mình. Chỉ cứ vừa mới nghe, cách chừng hai, ba trăm
vécxta có bác sĩ hay thầy lang nào là lại đi tìm ngay. Chẳng biết tốn đến bao
nhiêu tiền cho các bác sĩ nữa, theo như lão đây thì cứ lấy số tiền ấy mà mua
rượu uống là tốt hơn hết... Đằng nào mà con bé chẳng chết. Trước sau rồi
con bé cũng chết và lúc ấy thì ông ta cũng khụy theo thôi. Nếu chẳng tự treo
cổ vì buồn khổ thì cũng bỏ trốn về Nga - chuyện thế tất nó sẽ như vậy.
Nhưng mà bỏ trốn thì người ta sẽ tóm được, rồi lại ra tòa, lại khổ sai, tha hồ
mà nếm roi vọt...

- Sướng thật, sướng thật, - anh chàng Tácta làu bàu trong miệng, toàn thân
co ro vì lạnh.

- Gì mà sướng? - ông Lý Sự hỏi.

- Vợ này, con gái này... Khổ sai thì kệ khổ sai, buồn khổ thì kệ buồn khổ,
đằng nào thì ông ấy cũng được gặp vợ, gặp con rồi... Cụ nói là không cần gì
hết. Nhưng mà không có gì thì thật khổ! Có vợ ở bên cạnh ba năm - là phúc
trời ban cho ông còn gì. Không có gì - thật khổ, còn ba năm với vợ - thật
sướng. Sao cụ không hiểu?

Anh ta run rẩy, lắp bắp nói, cố công tìm kiếm những từ Nga mà anh ta biết
không nhiều; anh ta nói rằng cầu trời đừng bắt người ta ốm đau nơi đất
khách quê người, đừng bắt người ta phải chết chôn nơi xa lạ, rằng nếu vợ
anh đến đây một ngày hay thậm chí một giờ thôi, thì để đánh đổi lấy hạnh
phúc ấy anh ta sẵn sàng chịu đựng mọi điều khổ ải mà vẫn tỏ lòng biết ơn
thượng đế. Thà là được sống một ngày hạnh phúc còn hơn chẳng được gì
cả.

Sau đó anh ta lại kể rằng anh ta còn để lại ở nhà người vợ vừa trẻ đẹp vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.