TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 370

lại hãi hùng đến thế! Nó hiện ra làm gì kia chứ? Anh chàng Tácta mỉm cười
và mở mắt ra. Dòng sông nào vậy? Vonga ư?

Tuyết rơi.

- Nhà thuyền! Cho sang sông vơ... ới! - có tiếng ai gọi từ bờ bên kia.

Anh chàng Tácta choàng tỉnh dậy và vội vàng đánh thức mấy người chèo để
đưa thuyền sang sông. Những người chèo thuyền co ro bước xuống sông,
vừa đi vừa mặc những chiếc áo lông rách bươm, cất giọng khàn khàn ngái
ngủ chửi làu bàu mấy câu. Qua một giấc ngủ, dòng sông tỏa hơi lạnh buốt
kia đối với họ trở nên thật đáng nguyền rủa, kinh tởm. Họ đủng đỉnh bước
xuống thuyền... Anh chàng Tácta và ba người kia cầm lấy những mái chèo
dài to bản, trông giống như những cái càng tôm, còn ông già Xêmiôn thì tì
sát bụng vào bánh lái. Phía bờ bên kia vẫn có tiếng gọi thuyền tiếp tục và
nghe thấy hai tiếng súng lục bắn chỉ thiên, chắc họ tưởng rằng mấy người
chèo thuyền đang ngủ hay là đã đi vào làng kiếm rượu uống.

- Yên trí, sẽ kịp thôi! - ông Lý Sự nói bằng cái giọng của người bao giờ
cũng tin rằng trên đời này chẳng có việc gì phải vội. - Đằng nào thì cũng
chẳng nhanh hơn được.

Chiếc phà kềnh càng, nặng nề dần dần rời khỏi bến và bơi đi giữa đám bụi
cây liễu mọc ngay dưới nước, cứ trông vào những bụi cây liễu kia đang từ
từ lùi lại đằng sau mới biết rằng quả là chiếc phà kia không đứng yên một
chỗ mà đang chuyển dịch. Mấy người nhịp nhàng khỏa mái chèo xuống
nước; ông Lý Sự tì bụng lên chỗ lái chao người từ mạn phà này sang mạn
bên kia theo hình cánh cung. Trong ánh sáng mờ mờ trông bọn họ giống
như những người đang ngồi trên một con vật khổng lồ thời tiền sử với
những cái chân dài và bơi đi đến một xứ sở buồn tẻ lạnh giá, đến cái nơi mà
đôi khi người ta vẫn nhìn thấy trong những cơn ác mộng.

Phà bơi qua bãi liễu, ra đến giữa sông. Trên bờ bên kia, người ta đã nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.