TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 396

Đọc xong bức thư, nghĩ ngợi một lát anh nói với Pava:

- Này anh bạn, về nói lại rằng hôm nay ta không đến, ta bận lắm. Nói rằng
chừng ba ngày nữa ta sẽ đến.

Nhưng ba ngày, rồi một tuần trôi qua, mà anh vẫn không đến. Có lần, khi đi
qua nhà Turkin, anh chợt nhớ rằng nên ghé vào một lát, nhưng nghĩ lại rồi
thôi.

Và không bao giờ anh đến nhà Turkin nữa.

V.

VÀI NĂM NỮA QUA. Xtarxép càng béo, càng phệ ra, thở nặng nhọc, khi
đi đầu hơi ngả ra phía sau. Khi anh ta đi trên xe tam mã gắn chuông rung,
mặt mày đỏ gay, người béo phệ và đằng trước là lão Pantêlâymôn, cũng béo
phệ, đỏ gay, gáy nung núc những thịt, tay giơ ra phía trước thẳng như khúc
gỗ, miệng quát người đi đường: “Nép vào bên phải!”, thì cái cảnh ấy trông
thật oai vệ: có cảm tưởng rằng đang đi trên xe không phải là người mà là
một vị thần của đạo ngẫu tượng. Anh có rất nhiều bệnh nhân ở khắp thành
phố, chẳng lúc nào hết việc mà nghỉ ngơi đôi chút, đã có trang ấp riêng và
hai ngôi nhà cho thuê ở thành phố. Tuy nhiên anh vẫn đang tìm thêm ngôi
nhà thứ ba, cho thuê tiện lợi hơn. Khi ở Hội tương trợ tín dụng người ta nói
tới một ngôi nhà nào sắp bán là anh chẳng nể nang gì đi thẳng đến nhà ấy,
qua khắp các phòng, không thèm để ý tới điều rằng đàn bà, trẻ con trong
nhà còn chưa kịp ăn vận quần áo tử tế và đang ngạc nhiên, lấm lét nhìn anh
ta. Anh gõ gõ đầu gậy vào từng cánh cửa và hỏi:

- Buồng làm việc đây à? Hay buồng ngủ? Còn kia là buồng gì?

Những lúc ấy anh khó nhọc thở và lấy khăn lau mồ hôi trên trán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.