TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 406

Còn Bêlikốp thì sao? Hắn ta lui tới nhà chị em Kôvalenkô cũng như lui tới
nhà chúng tôi thôi. Tới đó, ngồi cũng không nói nửa lời. Hắn thì ngồi im
còn Varenka thì hát bài “Gió cuốn” cho hắn nghe hay mơ màng nhìn hắn
bằng cặp mắt đen của mình hoặc bất chợt cười phá lên:

- Ha-ha-ha!

Trong chuyện tình ái, nhất là trong hôn nhân, sự xúi bẩy của người ngoài
đóng vai trò khá quan trọng. Mọi người, bạn đồng nghiệp cũng như các bà,
đều thuyết phục Bêlikốp rằng hắn cần phải lấy vợ, rằng đời hắn chẳng còn
việc gì đáng làm hơn là lấy vợ, tất cả chúng tôi đều chúc tụng hắn, nói với
hắn đủ thứ chuyện tầm phào bằng giọng thật là trịnh trọng, đại loại như hôn
nhân là một việc hệ trọng, thêm nữa Varenka cũng không đến nỗi xấu, tính
tình hấp dẫn, cô ta lại là con gái một viên chức bậc năm, có trang ấp riêng,
và điều chủ yếu là cô ta là người đàn bà đầu tiên đối xử dịu dàng, chân
thành với hắn, - đầu óc hắn quay cuồng và hắn quyết định rằng quả thật là
hắn cũng cần phải lấy vợ.

- Có thế mới lột được đôi giày cao su và cái ô của hắn, - Ivan Ivanứts nói
chen vào.

- Anh tưởng thế, chứ có lột nổi mấy thứ đó đâu! Hắn đặt ảnh Varenka lên
bàn, thường sang nhà tôi nói chuyện về Varenka, về cuộc sống gia đình, về
điều rằng hôn nhân là một việc quan trọng, hắn hay đến chơi nhà
Kôvalenkô nhưng cung cách sống của mình thì hắn không thay đổi chút
nào. Ngược lại thế nữa, quyết định lấy vợ tác động lên hắn một cách bệnh
hoạn đến mức hắn gầy gò hẳn đi, mặt mày nhợt nhạt, và hình như là lại
càng thu mình sâu hơn vào trong bao của hắn.

- Tôi cũng thích Varenka, - hắn vừa nói với tôi, vừa khẽ nhếch mép cười
gượng gạo. - Tôi biết rằng ai ai cũng phải lấy vợ lấy chồng, nhưng... chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.